Họp nhóm kết thúc qua loa, Thẩm Ngôn gần như đã chạy trối chết.
Từ khi có siêu năng lực này cuộc sống của cậu không có mấy ngày bình thường.
Mối quan hệ phức tạp của ba người kia gần như đã thiêu cháy CPU của cậu.
Lúc này, Thẩm Ngôn nhớ đến Triệu Lâm Tô.
Thứ cậu nhớ đến không phải chuyện Triệu Lâm Tô ảo tưởng cậu, mà là mỗi khi cậu có vấn đề khó không nghĩ ra, cậu sẽ lựa chọn thảo luận cùng hắn, từ khi quen biết đến nay hai người họ vẫn luôn như vậy.
Thế nhưng vấn đề ngày hôm nay hiển nhiên không thích hợp để thảo luận cùng Triệu Lâm Tô.
Hơn nữa hiện giờ cậu đang duy trì khoảng cách với hắn...
Mà cũng không biết rằng Triệu Lâm Tô đã tìm được người lập nhóm cùng hay chưa.
Chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ.
Sau đó Thẩm Ngôn liền tự sám hối.
Vậy mà cậu đã hoàn toàn quên đi người khó có thể tìm kiếm được nhóm cùng làm bài tập – Chu Ninh Ba.
"Bé Ba, mày đã tìm được nhóm chưa?"
"Tìm được rồi, tao đã lập nhóm cùng với ba bạn nữ".
Giọng điệu của Chu Ninh Ba nghe qua rất vui vẻ: "Là các cô ấy chủ động mời tao đó".
"Thế sao? Vậy thì tốt quá".
"Có lẽ do các cô ấy thấy tao bị từ chối quá nhiều lần, cảm thấy tao quá đáng thương".
"Bé Ba, mày đừng nghĩ như vậy".
"Không sao đâu, đó là sự thật mà".
Chu Ninh Ba cười ha hả: "Tao sẽ cố gắng biểu hiện thật tốt, không kéo chân các cô ấy lại".
Thẩm Ngôn cũng cười cười, "Tao tin mày sẽ làm được".
Cậu dừng một chút, lại nói thêm: "Lúc nào rảnh chúng ta cùng đi ăn một bữa cơm rồi tâm sự thêm".
"Được, còn mày thì sao? Tìm được nhóm rồi chứ?"
"Rồi".
"Tao biết mà, mày và Triệu Lâm Tô chắc chắn rất được hoan nghênh".
"Triệu Lâm Tô tìm được nhóm chưa?"
"Tao không biết".
Thẩm Ngôn "À" một tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Chắc là tìm được rồi".
"Mày nói gì cơ?"
"Không có gì, mày phải cố gắng lên nhé, tao sẽ đợi xem biểu hiện của mày."
Thẩm Ngôn cúp điện thoại, do dự nhiều lần, cuối cùng vẫn nhắn tin cho Triệu Lâm Tô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!