Chương 18: Sạch sẽ

Hoa quả trong giỏ trái cây rơi đầy đất, Thẩm Ngôn khom người nhặt hoa quả lên, vừa nhặt vừa quan sát sắc mặt Chu Ninh Ba.

Sắc mặt Chu Ninh Ba trắng bệch như nhà có tang, xem ra tình trạng còn thảm hơn thời điểm cậu phát hiện ra đối tượng Triệu Lâm Tô ảo tưởng là mình rất nhiều.

Quả táo rơi xuống mặt đất bị dập một góc, nước trái cây bắn trên mặt sàn. Triệu Lâm Tô nhặt quả táo ném vào trong giỏ trái cây Thẩm Ngôn đang xách: "Tao vào trong lấy cây lau nhà".

"Đi đi", Thẩm Ngôn nhỏ giọng đáp.

Xem ra, một màn ban nãy đã gây ra đả kích không nhỏ tới Chu Ninh Ba.

Nhưng không biết rằng nguyên nhân do cậu ta đã vỡ mộng với hình tượng giáo sư nghiêm túc của thầy hay là bởi vì thứ gì khác.

Thật ra thì Thẩm Ngôn chẳng cảm thấy thế nào bởi vì cậu từng gặp qua nhiều đàn ông ảo tưởng người cùng giới.

Lại nói thêm, trong số những người đàn ông thích ảo tưởng người cùng giới bên cạnh cậu, Lương Khách Thanh là người duy nhất hòa hợp cả mặt ảo tưởng và hiện thực.

Khiến cho Thẩm Ngôn đột nhiên có cảm giác: "Thì ra bên cạnh cậu thực sự có gay, siêu năng lực của cậu rốt cuộc cũng có chỗ đáng tin cậy".

Nhưng cậu vẫn hơi sốc.

Thẩm Ngôn xách giỏ trái cây hoang tàn tứ tung khắp chốn đi tới vỗ lưng Chu Ninh Ba: "Bé Ba?"

Hai mắt Chu Ninh Ba đờ đẫn, hồn từ cái miệng bay ra. Cậu ta bị Thẩm Ngôn vỗ một cái liền mềm nhũn xoay tít một vòng.

Thẩm Ngôn: "..." Anh bạn à, mày phản ứng hơi quá rồi đó.

Triệu Lâm Tô xách cây lau nhà đi ra, chỉ huy: "Kéo người vào nhà".

Thẩm Ngôn yên lặng nâng cánh tay Chu Ninh Ba, đỡ cậu ta vào trong nhà, ngồi xuống sô pha.

Cả cơ thể Chu Ninh Ba không còn sức lực nằm thẳng xuống ghế, chân còn giật một cái không khác gì mới trúng một thương.

Thẩm Ngôn lắc đầu, lấy một quả chuối trong giỏ trái cây ra.

May thay, chuối không bị rơi dập.

Triệu Lâm Tô xách cây lau nhà đi vào, Thẩm Ngôn ăn xong chuối, đang gọt trái táo bị rơi dập kia.

"Người vẫn ổn chứ?" Triệu Lâm Tô hỏi.

"Mày nói xem?"

Cuối cùng Thẩm Ngôn cũng có cơ hội trả ba chữ này phản kích lại đối phương, thế nhưng tâm tình cậu vẫn không nhẹ nhõm.

Rõ ràng, Lương Khách Thanh là một gay hàng thật giá thật.

Còn là một gay công khai, không thèm che giấu.

Không phải Triệu Lâm Tô đã bị ảnh hưởng từ chỗ Lương Khách Thanh đấy chứ?

Tầm mắt Thẩm Ngôn lặng yên dõi theo bóng lưng đang cất cây lau nhà ngoài ban công. Cậu lắc lắc đầu, trong nhận thức của cậu, Triệu Lâm Tô không phải con người dễ dàng chịu ảnh hưởng từ những người khác.

Thế nhưng thái độ ban nãy của Triệu Lâm Tô quá bình tĩnh!

Cho dù là cậu đây còn bị dọa đến khiếp sợ.

Chủ yếu là cái cảm giác mà hình ảnh thời điểm đó tác động đến.

Một người đàn ông

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!