Vân Nhi nhìn đồng hồ, đã mười giờ ba mươi.
Hai vị khách nam giới có vẻ ngoài ấn tượng kia cũng đã bước khỏi nhà G, trong đó người mặc áo vest màu nhạt hơn nháy mắt thêm một lần nữa với cô thay lời chào từ biệt.
Hôm nay Mai Anh về quê dự đám cưới anh trai nên mình Vân Nhi trực ở quầy lễ tân, công việc chẳng lấy gì làm bận rộn, chỉ có cảm giác hơi buồn.
Ca tối Vân Nhi làm hàng ngày từ sáu giờ đến mười một giờ, đường sá từ khách sạn Kim Liên về đến khu trọ cũng sáng sủa nên cô không ngại ngần cho lắm.
Vừa bước vào phòng thay đồ của lễ tân, bất chợt đằng sau có bàn tay đàn ông choàng qua miệng Vân Nhi, cô chỉ ưm ưm được mấy tiếng rồi lịm đi.
Kẻ ra tay không ai khác chính là lão Hoàng.
Lão nhếch miệng cười, bế thốc Vân Nhi lên di chuyển về phía sofa, miệng lão liếm mép đánh soạt một tiếng.
Thèm thuồng cô gái xinh đẹp trong vòng tay từ ngày đầu tiên nhìn thấy, tranh thủ một hôm con lễ tân kia không có ở đây, lão phải hành động ngay!
Chưa kịp hít hà cơ thể trắng ngần thơm phưng phức trong tà áo dài đỏ vừa được lột bỏ để lộ áo lót lấp ló bầu ngực căng tràn, bất chợt lão nghe ngoài cửa có tiếng đập rầm rập:
– Mở cửa!
Chết tiệt! Lão Hoàng chửi thề một tiếng, muốn không ra mở nhưng cũng không được vì kẻ gõ cửa kia chính là Thành Huy.
Anh lập tức mở khóa, đạp một cước khiến cánh cửa bật tung.
Hình ảnh trước mắt khiến anh ngỡ ngàng, mặt mũi đỏ gay lập tức quát to, tay chỉ ra cửa:
– Lão già chết tiệt! CÚT!
Lão Hoàng vừa tức vừa sợ đến phát điên, mặt mũi xám ngoét liền cười hè hè bào chữa:
– Huy… cháu hiểu lầm rồi… con bé này… nó cố tình quyến rũ chú đấy!
Bốp!
Một cú đấm như giờ giáng đến gãy cả răng được bàn tay thanh niên rắn chắc giáng xuống cái bộ mặt béo múp dê xồm khốn nạn.
Lão Hoàng ngã vật ra sàn, máu mồm máu mũi hộc ra, mắt trợn tròn lão ôm miệng sấp ngửa chạy khỏi phòng lễ tân.
Vân Nhi giật mình một cái, bất chợt hai mắt mở ra đúng lúc bàn tay Thành Huy tử tế định mặc lại áo dài cho cô.
– AAAAAA!
Vân Nhi hét to, cảm giác tức giận muốn điên lên, một tay cô giữ áo, một tay vả bốp một vả vào khuôn mặt đàn ông đẹp trai ngay trước mắt, ngay sau đó cơ thể cô lập tức lùi cong lại như con tôm.
Hắn ta… tên biến thái!
– Khốn nạn! – Vân Nhi ức đến rơi nước mắt, hai mắt đỏ hoe quắc lên nhìn thẳng vào Thành Huy.
– Cô làm thế với ân nhân của cô đấy à?
Thành Huy bực bội quát lên, đưa tay ôm bên má rát đỏ, cúi xuống nhìn Vân Nhi đang tức đỏ mặt.
Anh cũng muốn điên theo cô! Đúng là… làm ơn mắc oán! Biết thế cứ mặc kệ cho cô ta bị lão dê xồm kia hấp diêm đi cho xong! Ban nãy Thành Huy bước cùng Gia Khang ra khỏi nhà G lên bar ngồi, tình cờ anh quay lại, trong lòng cảm thấy muốn nói gì đó với cô lễ tân này, không ngờ thấy bàn lễ tân trống không, nhìn về phía phòng thay đồ của lễ tân bất ngờ anh thấy lão Hoàng từ đâu rón rén bước lại dùng khóa riêng của lão mở cửa phòng.
Biết có chuyện chẳng lành anh lập tức gõ cửa, bày ra trước mắt anh là cảnh tượng điếng người.
May mà anh xuất hiện kịp thời không thì cô ta chết với lão! Cứ nghĩ cô ta bị lão đánh thuốc mê còn lâu mới tỉnh, ai dè anh vừa mới kéo được áo cô ta lên qua ngực thì cô ta đã tỉnh rồi.
Bực thật!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!