Mấy thẩm tử khác trong thôn nghe thấy đoạn đối thoại của hai người họ cũng bật cười trêu ghẹo,
"Đây là quy củ của tổ tiên truyền lại, vì tương lai hai ngươi có thể lâu dài vĩnh cửu, cho nên chút nữa chúng ta đi về rồi các ngươi cũng không được lén gặp mặt biết chưa."
Dư Chu duy trì nụ cười trên môi nói:
"Tất nhiên sẽ không mà, ta là loại người không tuân thủ quy củ như vậy sao?"
Trong lòng lại nhịn không được thầm nghĩ, đây rốt cuộc là quy củ rách nát do người nào đặt ra cơ chứ.
Mọi người nói cười vui vẻ hết bữa ăn, lại đem đống đồ vật thu dọn gọn gàng xong mới lần lượt đi về.
Nhà Trần đại nương ở lại đến sau cùng, Dư Chu tiễn mọi người ra đến tận bên ngoài.
Trước khi ra khỏi cổng Trần đại nương còn không quên dặn dò nói:
"Buổi tối hôm nay ngươi đi ngủ sớm một chút, ngày mai lúc thành thân mới có tinh thần.
Mấy thứ trong phòng không cần phải lo lắng, buổi tối thúc ngươi với Trần Phong sẽ chú ý canh chừng, huống hồ bầu không khí thôn làng chúng ta trong lành sạch sẽ, sẽ không có người làm mấy chuyện bắt gà trộm chó như vậy.
"Ta đã biết."
Dư Chu gật đầu nghe lời, mấy ngày nay cũng coi như hắn đã thể nghiệm triệt để phong cách làm việc nghiêm khắc cẩn thận của Trần đại nương rồi, không nói đâu xa, danh sách mấy vị thúc; bá; thẩm tử đến giúp đỡ ngày hôm nay cũng đều là do Trần đại nương giúp hắn lên danh sách cả, hiện tại mọi người đều đã về hết, mà đồ đạc cùng phòng ốc cũng đã giúp hắn thu dọn gọn gàng ổn thỏa, những thứ cần được treo lên cho thoáng gió đã được treo xong, những thứ lên bỏ vào trong giếng lạnh giữ tươi cũng được treo hết vào trong giếng.
Trần đại nương lại nói:
"Sáng sớm ngày mai sau khi thức dậy ngươi cũng đừng có tự mình vào trong bếp nấu nước rửa ráy, mấy việc này cứ đợi ta và thẩm ngươi qua làm cho."
Dư Chu có chút khó hiểu, cuối cùng vẫn chầm chậm gật đầu đồng ý dưới cái nhìn chăm chú của Trần đại nương, thôi vậy, dù sao cũng chỉ có một ngày là ngày mai mà thôi, đều nghe theo sự sắp xếp của bọn họ đi.
Tiễn một nhà Trần đại nương trở về xong Dư Chu liền quay trở về phòng tắm rửa sạch sẽ.
Đợi hắn tắm rửa xong chuẩn bị đi ngủ thì sắc trời vẫn chưa tối hẳn, ánh sáng mờ nhạt chiếu qua mấy lát ngói trong suốt trên đỉnh mái nhà lan ra khắp phòng.
Bước chân đi tới giường ngủ của Dư Chu hơi dừng lại, xoay người đi tới bên cạnh cửa sổ, sau khi một tầng giấy dầu dày dặn trên cửa sổ được mở ra thì có thêm càng nhiều ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào, mặc dù vẫn mờ tối như cũ nhưng đã miễn cưỡng có thể nhìn rõ trang trí bên trong phòng.
Giường ngủ đã được đổi mới từ vài ngày trước, trên các kệ tủ của giường cũng được dán lên chữ Hỉ đỏ thắm, đợi đến sáng ngày mai thì rèm giường cùng với chăn mền cũng sẽ được thay mới, thêm những vật dụng vừa mới được bổ xung vào trong căn phòng sẽ cùng nhau nghênh đón một vị chủ nhân khác của căn phòng này.
Dư Chu đứng đó cảm nhận gió đêm bên ngoài khung cửa sổ, trái tim cũng bị gió đêm thổi tới từng trận rung động.
Đột nhiên hắn tựa hồ ngửi được mùi gì đó, vội vàng hít mũi vài cái, đợi xác nhận xong liền nhảy cửa sổ ra ngoài.
Khi hắn quay trở về thì bầu trời đã tối hẳn, Dư Chu sắp xếp lại đống đồ vừa mới mang về một chút mới xách đèn đi tới trước cửa phòng ngủ phụ.
Dư Chu gõ cửa phòng hỏi: "Cẩm Xuyên, đệ đã ngủ chưa?"
"Vẫn...! vẫn chưa," giọng nói của Cẩm Xuyên ở bên trong phòng có chút hồi hộp,
"Có chuyện gì sao? Trần đại nương nói đêm nay chúng ta không được phép gặp mặt."
Dư Chu bật cười,
"Ta không tiến vào bên trong, chỉ đặt chút đồ bên ngoài cửa thôi, chút nữa đệ nhớ ra lấy đấy."
"Ừm."
Cẩm Xuyên nhẹ giọng đồng ý, sau đó lại không nói thêm gì nữa.
"Ban đầu ta còn chuẩn bị thêm một vài thứ khác nữa, nhưng mà không nghĩ tới là chúng ta không được gặp mặt," Dư Chu dừng một chút lại nói tiếp,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!