Chương 14: (Vô Đề)

15 phút nữa là vào giờ học. Buồn chán, nó bước ra khu vườn sau trường đi dạo. Thấy chiếc ghế đá quen thuộc tuy đã có một học sinh nữ ngồi nhưng vẫn còn chỗ trống, nó không ngại, bước lại ngồi cùng. Nhìn lướt qua, nó nhận ra đó là Tú Quỳnh. Liếc sang bên cạnh, Tú Quỳnh cũng đã thấy nó.

Cô bé không thể không ngạc nhiên, liền hỏi:

- Cô……làm gì ở đây vậy?

- Tôi học ở trường này.

- Ngắn gọn, nó trả lời.

- Trường này? Cô……học ở đây?

- Trường này là Superidol phải không?

- U~hm….

- Vậy thì đúng là tôi học trường này.

- Sao cô có thể học ở trường này được? Mà nhìn kĩ, tôi thấy cô quen quen…..

- Chúng ta đã gặp nhau ở nhà Hải Long đó thôi.

- Không, ý tôi không phải vậy. Mà là……….. cô trông giống một cô bé tôi đã thấy trên báo………giống……….. Hoàng……A! Hoàng Linh, cô trông rất giống Hoàng Linh.

Nó cười phá lên:

- Ha ha ha, tôi chính là Hoàng Linh, hỏi sao không giống?

- Cô…….. là Hoàng Linh?......... Đừng có xạo, làm sao cô có thể là tiểu thư tập đoàn F. L được!

- Có gì là không thể? Tôi chính là Hoàng Linh đấy thôi.

- Nó thản nhiên.

- Nhưng…. cô tên là Anh Thư cơ mà?

- Well,…….. it"s a long story……….

Tú Quỳnh hình như đã tin rồi. Cả hai cùng ngước lên bầu trời trong xanh và đắm chìm tâm hồn vào đó. Sau vài phút, chợt Tú Quỳnh hỏi nó anh hai đã có bạn gái chưa. Nó lắc đầu, hỏi lại sao cô lại quan tâm đến chuyện đó.

Mặt cô bé thoáng hồng, ngập ngừng giây lát rồi kể hết tâm sự cho nó nghe, mong nó giúp đỡ. Với tấm lòng độ lượng, nó quên luôn chuyện Tú Quỳnh đã chơi xấu nó, vui vẻ đồng ý. Nó thầm nghĩ nếu có được một chị dâu xinh đẹp như cô thì thật là tuyệt.

Tiếng trống vang lên, cả hai cùng cười nói vui vẻ bước vào phòng học…………

Tan học. Nó và Tú Quỳnh rảo bước ra về. Ngoài cổng trường, cả đám đứa con gái đang nhao nhao quanh 4 chiếc xe ô tô đậu ngay ngắn bên vỉa hè. Đó là xe của từng thành viên trong 2G. Anh hai vẫy tay chào nó. Nó cũng cười toe đáp lại. Hình như mặt Tú Quỳnh lúc này đã đỏ lên hết rồi.

Ra tới nơi, Gia Bảo đã chọc nó:

- Sao? Ở chung với Nhật Vĩnh "vui

"lắm phải không? Nó đang định cãi lại thì chợt nhớ đến lời của cô bạn trong lớp hồi sáng, liền cười trừ: - À, vâng……. cũng bình thường thôi ạ. - Hả…………..? Em………không đáp lại sao? Nhật Vĩnh, cậu cho nó ăn cái gì thế? - Anh nó hùng hổ quay sang"nạt" hắn.

- Tớ……….. cũng không biết sao cô em cậu lại trở nên ngoan ngoãn, dịu hiền lạ thường vậy nữa. Nè, cô………….. hum nay ăn phải đồ thiu hả?

- Hắn tròn xoe mắt nhìn nó.

- Không, tôi, à không, em có ăn phải thứ gì đâu.

- Nó cười cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!