Chương 16: (Vô Đề)

Sư Thanh Dương nghe vậy, cau mày nhìn Nhị tỷ mình, có chút không rõ.

"Tiểu Tứ, sợ cái gì, ta cũng sẽ không ăn nàng, không phải ngươi ở đây sao." Sư Thanh Mị giễu cợt nói, cũng không cáu khi mình bị đối xử như vậy.

"Nhị tỷ......" Sư Thanh Dương đành chịu kêu lên tiếng, mình đây chẳng phải là sợ Nhị tỷ mình hù tới Uyển Uyển sao!

Nhì thấy ánh mắt gợi ý của Sư Thanh Dương, Sư Thanh Uyển chậm rãi đi về phía Sư Thanh Mị.

"Ngồi đi." Thấy sau khi qua Sư Thanh Uyển cứ đứng ngốc như vậy Sư Thanh Mị mở miệng nói.

"Uyển Uyển, biết Tiểu Tứ là nữ tử chứ?" Nhìn Sư Thanh Uyển ngồi rồi, Sư Thanh Mị mở miệng hỏi.

"Có biết." Sư Thanh Uyển đáp.

"Vậy ngươi vẫn nguyện thành thân với nàng?" Sư Thanh Mị tiếp tục hỏi.

"Nguyện ý."

"Tại sao?"

Sư Thanh Uyển nghi hoặc nhìn Sư Thanh Mị, tại sao cái gì? Tại sao nguyện ý? Hay là tại sao thành thân?

"Tiểu Tứ là nữ tử, tại sao ngươi nguyện ý thành thân với nàng?" Sư Thanh Mị nói bổ sung.

"Ta nguyện ý gả cho nàng, bất luận nàng là nam hay nữ." Sư Thanh Uyển đáp lại.

Nghe vậy Sư Thanh Mị thu lại tình tự trong mắt, thấp giọng nói một câu: "Ta hiểu được."

Sau câu đó, Sư Thanh Mị liền chậm rãi từ trên ghế đứng lên, đi ra ngoài cửa, một thân hồng y khinh sa, gió bắc vừa thổi một hơi qua, làn váy tung bay. Chỉ một lúc đã không thấy thân ảnh.

Hiểu được cái gì chứ?

Sư Thanh Y tựa như có hiểu, một mặt khó đoán.

Sư Thanh Dương, Sư Thanh Uyển mặt hai người lộ vẻ nghi hoặc.

"Tiểu Tứ, chuyện này tìm thời gian đi một chuyến tới thư phòng của ta đi, hôn may ta có chút mệt rồi." Sư Thanh Y xoa giữa đôi mi.

"Đại tỷ, chuyện này tự ta xử lý là được rồi." Sư Thanh Dương nhìn Sư Thanh Y bộ dạng mệt mỏi nói, "Thế nhưng, Tam tỷ bên kia hiện tại vẫn chưa có tin tức." Nói tới đây nhíu mi lại, cứ cảm thấy đã xảy ra chuyện gì đó. Kiếp trước Tam tỷ cũng ra ngoài như vậy? Sao mình không có ấn tượng.

"Thanh Nhu có tin tức lại đây nói cho ta biết một tiếng, chính ngươi cũng vừa tiếp nhận một phần sinh ý, có vấn đề đến tìm Đại tỷ, ân?" Sư Thanh Y đưa tay xoa xoa đỉnh đầu Sư Thanh Dương, cái người đã từng chỉ biết tát kiều với mình đã lớn tới vậy rồi, thời gian thật nhanh a!

"Đại tỷ!" Sư Thanh Dương có chút không biết làm sao với động tác này của Đại tỷ mình, mình đã lớn nhiều rồi a, giờ phải thêm số tuổi kiếp trước đều phải lớn hơn Đại tỷ Nhị tỷ, còn bị đối đãi như với tiểu hài tử vậy!

"Được rồi, ta cũng đi trước đây." Sư Thanh Y khẽ cười thu tay lại.

"Cùng đi đi, ta cũng trở về chỗ của mình đây." Nói xong liền kéo Sư Thanh Uyển cùng đi với Sư Thanh Y.

Sau khi tách khỏi Sư Thanh Y, Sư Thanh Uyển tay nắm tay chầm chậm bước chân.

"Uyển Uyển, có cảm giác Đại tỷ Nhị tỷ có chút kỳ quái không?" Sư Thanh Dương hỏi.

"Ần, Nhị chủ tử có chút không vui." Sư Thanh Uyển đáp lại.

"A, còn gọi Nhị chủ tử?" Sư Thanh Dương dừng lại, hơi nghiêng người nhìn thẳng Sư Thanh Uyển.

"Nhị...... Nhị tỷ."

"Ân, vậy thì đúng rồi." Thẳng người nói tiếp: "Nhị tỷ thích Đại tỷ." Ngữ điệu bình tĩnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!