Chương 8: (Vô Đề)

13

"Ngươi đúng là nữ nhân xảo quyệt, điên rồi sao, suýt nữa khiến ta mất hết chữ tín, sau này mẫu thân già lại càm ràm không dứt."

Phong Cử giành trước làm kẻ cáo trạng.

Hắn nói ta xảo quyệt, là vì hôm đó hắn mang theo bọc đầy vàng bạc trở về, lại phát hiện đã có thần y đến chữa trị cho mẫu thân hắn bằng linh dược đắt giá.

Mẫu thân hắn bắt hắn thề độc trước trời: đời này chỉ được quỳ trước một mình ta, chỉ phục tùng một mình ta. O mai d.a. o muoi

Quỳ xuống!

"Cái gì? Ngươi dám sao? Ta đã cứu ngươi đấy!"

Phong Cử không cam lòng, giằng co một lúc vẫn quỳ xuống.

"Ta biết ngươi đang định làm gì. Từ nay về sau không có lệnh của ta, không được hành động. Ta là chủ nhân của ngươi, ngươi hiểu chứ?"

Ta biết, sát tinh như hắn, nhất định phải thu phục được.

"Ta sẽ là hoàng hậu của triều đại này. Sau này ta sẽ cho ngươi một tiền đồ rạng rỡ, xứng đáng với tài năng kinh thiên của ngươi." Ta tiếp tục hứa hẹn.

"Đây là ngươi nói đấy. Nhưng nếu ngươi muốn lấy Thái tử, thì Triệu Lân phải bị loại bỏ. Hắn không đơn giản đâu, ngươi đừng hối hận."

"Phong Cử, nghe cho kỹ! Triệu Lân còn quan trọng hơn cả mạng sống của ta, ta không muốn phải nói lần thứ hai."

"Cái gì? Ngươi là nữ nhân kiểu gì vậy? Rốt cuộc ngươi yêu ai? Thôi kệ, chuyện nữ nhân ta không hiểu nổi."

Phong Cử mù mờ bước đi, còn ném con hổ bệnh Vương thị xuống.

Hắn thật sự quá có chủ kiến. Dùng chính con hổ hắn huấn luyện để g.i.ế. t Hồ Hành Mật.

Rồi lại thả hổ để diệt Triệu Lân, dọn sạch chướng ngại cho ta cưới Thái tử, cuối cùng đổ hết mọi chuyện lên đầu con hổ bệnh của Vương thị.

Hổ bệnh phát cuồng g.i.ế. t c.h.ế. t Hồ Hành Mật, hoàn toàn hợp lý.

Ta sai hắn g.i.ế. t người, hắn lại giảng bài cho ta.

Người này, tuy nguy hiểm, nhưng rốt cuộc ta đã đặt cược đúng.

Nhưng lúc này ta phải cứu sống Triệu Lân trước đã.

Ta dùng thuốc mà Phong Cử để lại để trị thương cho hắn. Nhìn những vết roi cũ trên khắp người hắn, ta lại nhớ tới đêm tân hôn kiếp trước của chúng ta.

Ta nằm trên giường, nhìn hắn cởi áo, để lộ những vết roi chằng chịt.

Ta chợt nhớ đến lời đồn trong cung: Triệu Lân khi sinh ra đã hại c.h.ế. t sinh mẫu – sủng phi được hoàng đế yêu quý nhất.

Từ đó, hoàng đế thường xuyên đánh đập trừng phạt đứa con này.

Còn đứa con bướng bỉnh ấy lại không ngừng khiêu khích quyền uy của hoàng đế, thậm chí luôn gây khó dễ cho Thái tử.

Ta vuốt ve những vết sẹo trên người hắn, khóc đến mức tan nát cõi lòng. Khi ấy ta mới thật sự chấp nhận hắn, đồng cảm với hắn như người cùng chung số phận.

O mai d.a. o muoi

Triệu Lân tỉnh dậy ho dữ dội, kéo ta trở về thực tại.

Ta nhẹ nhàng dùng tay áo lau m.á. u nơi khóe miệng cho hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!