Sau khi muội muội ta gả vào Đông cung, thường xuyên gọi ta đến bầu bạn.
Nhưng nàng dùng đủ mọi thủ đoạn khiến Triệu Hòa sinh lòng nghi kỵ ta.
Về sau, phụ thân định gả ta cho đích tử của Hầu phủ Trường Lạc, nhưng người ấy chẳng may bị ngựa hoảng làm què chân.
Sau đó, lại muốn gả ta cho trưởng tử của Tiết độ sứ Du Châu, mà người đó cũng bất ngờ tê liệt.
Kể từ đó, không còn ai dám hỏi cưới, ta trở thành tai tinh khắc phu.
Thế rồi, trong kinh thành, những mệnh phụ nhiều chuyện, kẻ thì rỗ mặt, kẻ thì lưỡi lở, một thời gian đều gặp họa.
Cái danh tai tinh của ta bỗng nổi như cồn, sánh ngang với cái tên Điên vương – trở thành điều cấm kỵ không ai dám nhắc.
Từng có khoảnh khắc ta ngây thơ cho rằng, đó là phụ thân đang âm thầm bảo vệ ta.
Sau đó, phụ thân lại sắp xếp để ta gả vào Đông cung làm trắc phi.
Và rồi, ta bị muội muội hãm hại, đẩy vào ngục, được Điên vương Triệu Lân cứu ra.
Hắn đưa ta về vương phủ, nói với ta:
"Ta là Điên vương, nàng là tai tinh, chúng ta đại hôn, nàng đoán xem kinh thành sẽ điên loạn đến mức nào?"
Lúc đó, ta mới hiểu, Điên vương điên đến nhường nào!
Lúc đó, ta còn nghĩ, hắn cứu ta, chỉ để khiến
"Điên vương - tai tinh" tụ hội, làm thiên hạ thêm nực cười.
Dù ta gả vào Đông cung, vì muội muội cản trở nên chưa từng hầu hạ.
Nhưng ta vẫn là trắc phi của Thái tử, là hoàng tẩu của hắn.
Kỳ lạ là, cả triều đình trên dưới đều đồng lòng… không ai nhắc đến chuyện ấy.
Sau này, ta mới biết, đó cũng là kết quả của sự sắp đặt từ phụ thân.
Khi hoàng đế bệnh nặng qua đời, Thái tử Triệu Hòa đăng cơ, cũng chẳng buồn để tâm chuyện này.
Khi ấy, lòng ta đã nguội lạnh, nên rơi vào tay Điên vương cũng chẳng màng.
Thế nhưng, chính hắn lại khiến ta sống lại lần nữa.
Kiếp đó, chúng ta chưa từng nói yêu, nhưng lại cùng nhau gắng gượng qua bóng tối.
Cho đến khi phụ thân tìm đến ta, bắt ta giám sát nhất cử nhất động của Điên vương. Ta biết bên cạnh hắn có tai mắt của phụ thân, nhưng ông ta vẫn muốn ta làm kẻ phản bội, kẻ xé lòng chính mình. O mai Dao muoi
Triệu Lân vẫn luôn biết.
Nhưng hắn chẳng bận tâm.
Kiếp trước, ta không thể hiểu hắn nghĩ gì.
Chỉ khi đối diện với ta, hắn mới chịu gỡ bỏ tất cả phòng bị và ngụy trang.
Nhưng ta vẫn không hiểu…
Vì sao hắn lại động tâm với ta, nguyện vì ta mà dốc cả chân tình?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!