Chương 4: (Vô Đề)

Trên đường đi, gương mặt đẹp đẽ nhưng điên cuồng của hắn vẫn không ngừng rơi lệ.

Ta không hiểu vì sao thế gian này lại có một con người như vậy, điên cuồng mà xinh đẹp, như bông hoa băng rực rỡ, khiến lòng người nhức nhối.

Đó là lần đầu tiên có người bất chấp tất cả vì ta.

Lần đầu tiên có người vì ta mà rơi lệ.

Về đến Ninh vương phủ, chính hắn tự tay bôi thuốc chữa thương cho ta, không cho bất cứ ai đụng vào.

Người đời khiếp sợ hắn, nhưng mỗi lần nhìn ta, hắn lại không kiềm được nước mắt.

Vừa khóc, vừa cẩn thận băng bó cho ta.

Nghe tin ta bị dùng hình, Thái tử hoảng hốt vô cùng.

Nhưng khi biết Triệu Lân đã thảm sát cả ngục Hình bộ để cứu ta, hắn lại im lặng.

Thế là ta, hoàng tẩu của Triệu Lân, lại bị hắn mang về Ninh vương phủ.

Hoàng đế không biết.

Thái tử không truy cứu.

Bách quan giữ im lặng.

Từ đó, ta ở lại Ninh vương phủ suốt một năm.

Ở cùng người mà thiên hạ khiếp sợ nhất, vậy mà ta lại cảm thấy an tâm và bình yên hơn bao giờ hết.

Cho đến khi một lão nô bộc già nua trong phủ lén lút liên lạc với ta, ta mới choàng tỉnh khỏi giấc mộng đẹp.

Ta vẫn là con gái của Vương Xạ Hổ.

Ta vẫn còn nằm trong ván cờ, vẫn còn là một quân cờ trên bàn cờ.

Chẳng trách khi ta bị giam cầm trong lao, phụ thân ta không chịu ra tay cứu ta.

Hắn đang đợi Ninh vương rơi vào bẫy.

Từ ngày Triệu Lân bất chấp luân thường cứu ta, hắn đã chính thức rơi vào cuộc cờ của phụ thân ta. O mai d.a. o muoi

Mà ta, chính là gián điệp của phụ thân.

Ta không thể trốn thoát.

Dòng m.á. u bị nguyền rủa này của ta, vĩnh viễn không thể nào thoát khỏi số mệnh.

6

Trở về hiện thực.

Hôm nay, hành vi của phụ thân lại có chút kỳ lạ.

Con gái đều là cổ trùng của ông, ai được Thái tử sủng ái, với ông mà nói cũng chẳng khác gì nhau.

Thế nhưng vì sao ông lại hỏi đến chuyện này? Thậm chí còn có chút bồn chồn?

Chẳng lẽ do ta trọng sinh khiến vận mệnh đổi dời, ông sẽ phải gánh lấy hậu quả?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!