Chương 50: (Vô Đề)

Trong phòng, khoảnh khắc im lặng đến đáng sợ.

Bởi vì Giản Thời Ngọ đã đóng cửa sổ, nên mùi thuốc trước đó bị gió thổi tản ra giờ đây bắt đầu nồng đậm hơn trong căn phòng.

Cách đó không xa, Thẩm Thành ngồi trên ghế sofa với tư thế điềm tĩnh, nhưng khi bị cậu nhìn chăm chú, có lẽ vì tâm trạng bị khơi dậy, hoặc có chút ngượng ngùng, hắn quay mặt đi và lảng tránh:

"Tùy cậu muốn nghĩ thế nào cũng được."

Giản Thời Ngọ cười nhẹ:

"Ừ? Vậy thì tớ sẽ cứ nghĩ thế."

Đối mặt với Thẩm Thành trong tình huống này, cậu lại thấy có chút vui vẻ.

Trước đây, cậu luôn cảm thấy Thẩm Thành quá xa cách, như một bức tượng lạnh lùng, cao quý, làm cậu cảm thấy có chút áp lực khi lại gần.

"Trong phòng mùi thuốc khá nồng."

Giản Thời Ngọ mạnh dạn hơn:

"Thẩm Thành, vết thương của cậu có nghiêm trọng lắm không?"

Vì lúc này, cậu nhìn thấy một Thẩm Thành thật sự, một người bằng tuổi mình, không phải lúc nào cũng thờ ơ, cũng sẽ tức giận khi bị nói trúng tim đen.

Như thể đang chứng kiến ——

Người mà cậu luôn coi như một vị thần, thực ra cũng chỉ là một con người bình thường, cũng có lúc bị tổn thương, cũng có lúc yếu đuối.

Và cảm giác thân thiết đó khiến Giản Thời Ngọ trở nên can đảm hơn, cậu hỏi:

"Tớ có thể xem vết thương được không?"

Sắc mặt Thẩm Thành khẽ thay đổi.

Thịch thịch thịch

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Có người nhẹ nhàng bước vào, là bác sĩ gia đình, ông mang theo hòm thuốc, cúi đầu cung kính nói:

"Thiếu gia, đã đến giờ thay thuốc."

Thẩm Thành khi đối mặt với người khác lại trở về vẻ với bình tĩnh, nói:

"Không phải mới thay lúc nãy rồi sao?"

"Vết thương có khả năng nhiễm trùng, nên cần thay thuốc liên tục để đảm bảo hiệu quả." Bác sĩ nói với giọng bình tĩnh:

"Đây là lời dặn của ông chủ, nếu ngài có gì thắc mắc, tôi có thể gọi điện cho ông ấy..."

Thẩm Thành có vẻ hơi bất đắc dĩ: Thay đi.

Cuộc gọi đó mà đến tai Quý Viễn Sinh thì có chuyện ngay. Hai tiếng trước, khi biết Thẩm Thành bị thương, Quý Viễn Sinh đã nói với thư ký muốn đặt vé máy bay về nước ngay, sau đó Thẩm Thành phải thuyết phục mãi mới thôi.

Nếu bác sĩ lại báo cáo rằng hắn không phối hợp, thì Quý Viễn Sinh có lẽ sẽ xuất hiện ở sân bay vào ngày mai.

Bác sĩ đi tới và nói:

"Phiền ngài lên giường nằm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!