Chương 11: (Vô Đề)

Hầu Tử vẫn tiếp tục lải nhải:

"Lần trước tớ xin lỗi cậu và Thẩm Thành về vụ tiệm net. Tớ muốn mời các cậu ăn bữa cơm để tạ lỗi, nhưng Thẩm Thành thì cậu biết rồi đấy, người ta lạnh lùng quá, tớ cũng không dám mời. Cậu nói xem..."

Giản Thời Ngọ cất bài kiểm tra vào, nhìn Hầu Tử, giọng điệu thay đổi: Đi.

Hầu Tử tròn mắt: Đi đâu?

"Đến lúc cậu trả ơn rồi!"

......

Ban đêm, bầu trời đầy sao. Thời đại này chưa phổ cập internet, TV phải dùng chảo lớn để bắt tín hiệu. Trên đường phố rất đông người, trước các siêu thị lớn còn treo những màn hình to để quảng cáo, chiếu phim.

Người dân mang theo những chiếc ghế nhỏ hoặc đứng trước siêu thị xem phim, bên trong là hình ảnh cô nàng Tử Hà xinh đẹp động lòng người.

Lúc 9 giờ tối, Thẩm Thành từ quán ăn đi về nhà.

Con hẻm nhỏ về đêm ít người qua lại, chỉ nghe tiếng dế kêu, chuột chạy thỉnh thoảng vang lên. Thẩm Thành đi trên đường, đeo ba lô đen, bước chân thong dong. Ở hai bên con hẻm, có vài người đàn ông khoác áo da đen, hút thuốc và chờ ai đó với vẻ mặt không thiện cảm.

Thẩm Thành lạnh nhạt nhìn họ vài lần, rồi tiếp tục đi tới.

Người đàn ông trung niên đứng đầu lên tiếng:

"Cậu là con trai của Cao Xán đúng không?"

Thẩm Thành dừng chân, ngẩng mặt nhìn bọn họ. Năm người đàn ông trung niên cao to và khỏe mạnh hơn cậu rất nhiều, nhưng Thẩm Thành vẫn đứng đó, không hề tỏ ra sợ hãi.

"Chậc, bản lĩnh không tệ nhỉ."

Người đàn ông trung niên ngậm điếu thuốc, chậm rãi bước tới, nhướng mày:

"Biết tại sao bọn tao tìm mày không?"

Những người đàn ông xung quanh cũng vây lại, bắt đầu nói:

"Mẹ mày nợ bọn tao tiền, biết không?"

"Bà ta nói mày có tiền."

"Em trai, bọn tao không muốn làm khó mày, đưa tiền ra thì bọn tao chim cút liền."

Thẩm Thành lạnh lùng: Tôi không có tiền.

Người đàn ông trung niên tức giận mắng:

"Đừng nói nhảm, không có tiền thì học phí của mày từ đâu ra?"

Thẩm Thành không nói gì, quay đầu định đi về hướng khác, nhưng họ nhận ra ý đồ của cậu, tạo thành một vòng vây, rất hung hãn:

"Em trai nhỏ, nếu không đưa tiền ra thì bọn tao không khách sáo đâu."

"Có phải tiền ở trong ba lô không?"

Một người đưa tay định lấy ba lô của Thẩm Thành, Thẩm Thành nhìn chằm chằm vào tay người đó, chuẩn bị tư thế phòng thủ chuyên nghiệp, sẵn sàng phản công. Nếu người kia không đề phòng, chắc chắn sẽ bị một đòn chí mạng.

Đúng lúc đó, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc... ——

Thẩm Thành!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!