Chương 40: (Vô Đề)

Devil đang núp ở gần đó gương mặt vốn lạnh băng không cảm xúc gì hiện tại lại mang đầy vẻ kì quái, hai mắt nhìn chằm chằm cô bé 6 tuổi đang luống cuống đằng kia.

Hắn lúc nãy khi thấy Diễm Tinh đến đây đã định đi ra nhưng còn chưa kịp ra đã thấy cô bé có gương mặt giống thiên sứ kia cầm con sâu ném vào miệng một đứa bé khác.

Hắn ở góc này đương nhiên nhìn được Diễm Tinh là cố tình ném.

Vậy mà vẻ mặt vẫn bình thản như không có chuyện gì hắn còn thấy được ánh mắt kia trong giây phút ném con sâu kia đi phát ra lãnh ý, còn ra vẻ tay chân luống cuống đưa sâu vào váy Mã Diệu Linh.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy một đứa trẻ lại có tàn nhẫn bậc này.

Hắn từ đầu đến cuối thấy Diễm Tinh cười đến vui vẻ nhưng hắn biết sau nụ cười đó chính là lạnh lẽo c.h.ế. t người.

Nhìn Diễm Tinh như vậy trong lòng Devil thầm nghĩ *Thiếu gia lo lắng thừa rồi, Triệu Diễm Tinh này ai có thể dễ dàng bắt nạt?*

Vì động tĩnh ở bên sân này quá to, mấy đứa bé nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi liền đi vào trong mách cha mẹ của cô bé kia.

Chỉ chốc lát, mấy nhà quyền quý đã tụ lại chỗ này.

Diễm Tinh tĩnh lặng nhìn những người bên ngoài váy áo lộng lẫy này một cái, trên mặt không nhiều cảm xúc.

Vị phu nhân kia khi nhìn con gái mình khóc đến cả gương mặt đỏ bừng, không nhịn được trừng mắt với Diễm Tinh.

Bà là phu nhân của Mạc Gia.

Dù không thể so sánh với Tần Gia nhưng cũng không phải gia tộc tầm thường.

Bình thường bà ta đi đến đâu cũng có người nịnh bợ.

Hôm nay đem con gái đến dự tiệc ở Tần Gia lại khiến con gái bị ức hiếp, sao bà có thể chịu nổi.

Vị phu nhân Mạc Gia nhìn Diễm Tinh như muốn đục thủng một lỗ trên người Diễm Tinh, từ từ đến cạnh Diễm Tinh nói:

"Cháu là người vứt sâu vào Liên Nhi? Cha mẹ cháu đâu? Rốt cuộc sao lại dạy ra một đứa con gái như vậy?"

Mà Diễm Tinh nãy giờ vẫn không một biểu cảm, đứng yên nơi đó không nhúc nhích.

Diệu An cùng Mạn Nhu đứng bên cạnh có chút lo sợ nhưng lại không đi, Diệu An còn bước lên một bước ý muốn chắn tầm mắt của Mạc phu nhân nhìn Diễm Tinh.

Lúc này, Ngu Tư Vũ cũng đã biết chuyện xảy ra ở đây, tức tốc đến.

Nhìn một màn Mạc phu nhân đang dọa ba đứa trẻ, ánh mắt bà ta khẽ lóe nhưng lại đến bên khuyên nhủ:

"Mạc phu nhân, chỉ là trẻ con chơi đùa với nhau, hạ hỏa hạ hỏa?"

"Tần phu nhân, tôi cũng không muốn như vậy. Nhưng bà nhìn đi, con gái tôi sợ hãi như vậy, hiện tại thấy gì cũng muốn nôn, tôi tức giận. Người Mạc Gia cũng đâu phải dễ bị bắt nạt." Mạc phu nhân hừ lạnh nói.

"A Tinh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" Ngu Tư Vũ cười nhạt một tiếng, sau đó quay đầu nhẹ nhàng nói với Diễm Tinh.

Diệu An thấy vậy nhẹ giọng kể lại hết đầu đuôi sự việc.

Chính là lúc nãy, khi cô ra ngoài gặp cha mẹ sau đó muốn quay vào tìm A Tinh.

Nhưng khi đi ngang qua đây thấy một đám bạn nhỏ đang chọc một con sâu nằm trên đất.

Mã Diệu Linh hỏi cô bé có muốn chơi không nhưng cô bé nói không.

Rồi Mạc Liên nghe thấy, nói rằng cô không xứng chơi với bọn họ, chỉ xứng chơi với loài sâu bọ.

Sau đó cô bé bị mấy bạn đó đẩy ngã trên mặt đất, rồi nhét sâu vào người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!