Diễm Tinh sau khi ở Trừng Viên nửa ngày, đã đem hồn dì Trần câu đi không xót một mảnh.
Tần Phong nhìn dì Trần từ ái chăm sóc Diễm Tinh, còn hỏi Diễm Tinh xem cô bé có thích ăn gì hay không, thích chơi gì hay không.
Tần Phong nhìn thấy cảnh này cũng không còn gì để nói, chỉ biết lắc đầu rồi đi lên tầng tiếp tục xử lý công việc.
Hắn còn lo lắng A Tinh ở đây hai tuần không có ai chơi cùng, sẽ chán, xem ra hiện tại không cần lo lắng chuyện này nữa.
Dì Trần thật sự là thích Diễm Tinh.
Nhìn xem, cô bé này vẻ ngoài khả ái, giọng nói ngọt ngào.
Lúc cô bé cười rộ lên cảm giác giống như cả mùa xuân ập tới.
Tính cách lại thập phần tốt, khiến bà sinh ra hảo cảm.
Bà đã gặp nhiều đứa trẻ được sinh ra trong hào môn, từ bé được cưng chiều.
Nhưng những đứa trẻ đó vì được cưng chiều từ nhỏ, tính cách trở nên ngang ngược ương bướng.
Không giống Diễm Tinh, lễ phép ngoan ngoãn như vậy.
Không kiêu căng phách lối, bà có thể không thích được sao.
"Thiếu gia! Ngô Dục hắn muốn lên nắm quyền cầm trịch Ngô Gia, hiện tại đang cho người làm giả di trúc." Jason đứng bên cạnh Tần Phong vừa nhìn biểu hiện của thiếu gia nhà mình vừa báo cáo.
"Có điều bên Triệu đổng cũng đã có chuẩn bị, thuộc hạ thấy phòng vệ ở phòng bệnh của Ngô lão gia tăng thêm một tầng."
Tần Phong nghe vậy khẽ đặt cây bút trong tay xuống, ngả người dựa vào lưng ghế cong khóe môi.
Tiểu nha đầu này xem ra suy tính rất chu toàn.
Một bên nhắc cha mẹ phòng vệ ngoài sáng, bên khác lại muốn hắn giúp sức trong tối.
Như vậy đến mười Ngô Dục cũng khó lòng ra tay.
Quả nhiên sống được trong một gia tộc lớn, thông minh lanh lợi là điều không thể thiếu.
Có điều, với độ tuổi này thật khiến hắn thưởng thức.
Diễm Tinh buổi chiều ở lại Trừng Viên được dì Trần dẫn đi dạo xung quanh.
Vì buổi sáng lúc cô đi vào đang ngủ nên không nhìn được phong cảnh bên ngoài.
Chưa nhìn thì thôi, nhìn rồi thì khiến cô thật sự bất ngờ.
Ngôi biệt thự này rất rộng, cả biệt thự được bao phủ bởi một hồ nước lớn.
Trong hồ nước đó có rất nhiều con cá đang bơi lội, còn có hòn non bộ nhìn rất phong phú.
Đi ra bên ngoài là một vườn hoa với đủ loại màu sắc cùng chủng loại.
Diễm Tinh nhìn khu vườn này đến không rời mắt.
Lại không nhịn được liên tưởng đến nhà chính Tần Gia.
Ngày đó Tần Phong thay cha quản lý Tần Gia nên hắn phải chuyển về nhà chính ở.
Nơi đó dù rộng lớn nhưng lại không đẹp đẽ thoải mái như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!