《 Chương trướcChương tiếp 》Mấy ngọn núi của nhà họ Hứa dạo này chẳng có điềm lành.
Không hiểu vì cớ gì, đàn gà đến mùa đông thì ngưng đẻ, sang xuân lại càng tệ hơn năm trước.
Mộng Vân Thường
Trong khi đó, gà bên Liễu Vân Sương lại khác hẳn.
Thức ăn cô chuẩn bị toàn đồ tốt, thêm chút rau thừa trong nhà, trộn cùng bột ngô, nuôi gà vừa chắc thịt vừa khỏe mạnh.
Ngày thường, bầy gà lại được thả rong trên núi, tha hồ bới đất bắt côn trùng.
Quan trọng nhất là nước Linh tuyền, cách một thời gian, cô lại lén mang cho chúng uống.
Lúc thì pha vào thức ăn, khi thì đổ trực tiếp vào máng nước.
Nhờ vậy, gà chỗ cô vừa to khỏe vừa đẻ trứng đều đặn.
Đến mùa xuân, dâu tây, anh đào, dâu tằm chín đỏ rực.
Đặc biệt là anh đào, quả nào quả nấy to tròn, đỏ mọng, nhìn chỉ muốn đưa tay hái ngay.
Nhu cầu tiêu thụ ở thành phố thậm chí vượt xa cả huyện Thanh Dương.
Liễu Vân Sương không quên lời hứa, ngày nào cũng để Hứa Tri Tâm dẫn bọn trẻ con đi hái quả.
Tuy chúng còn nhỏ nhưng khéo léo, cẩn thận và nghe lời, nhờ thế mà không ít đứa có tiền tiêu vặt.
Cha mẹ chúng đều mừng rỡ, nhắc tới nhà họ Liễu thì chẳng ai hết chuyện để kể.
Kiều Dịch Khất cũng không chịu ngồi yên, cùng Liễu Vân Sương xoay xở quản lý cửa hàng.
Ở huyện, họ mở thêm năm tiệm tạp hóa.
Nhân viên một nửa gọi từ chợ đen, một nửa là người trong đội sản xuất.
Trên thành phố thì có ba tiệm tạp hóa và một cửa hàng rau quả lớn.
Nhà còn sắm hẳn một chiếc xe tải bốn bánh, giao cho Hứa Tri Thành phụ trách vận chuyển.
Trương Tùng thì vẫn lo khu vực huyện và thị trấn Thanh Dương, nếu không thì một mình Hứa Tri Thành làm sao kham nổi.
Mùa hè tới nhanh, lũ nhỏ được nghỉ học.
Liễu Vân Sương ngẫm lại, nửa năm trôi qua mà lúc nào cũng bận rộn, chưa có ngày nào thật sự nghỉ ngơi.
Nhưng bù lại, thành quả rất rõ ràng: mỗi ngày đều có tiền chảy vào túi.
Cô còn thuê thêm hai mươi mẫu ruộng, cộng lại diện tích trồng rau đã thành bốn mươi mẫu.
Vẫn theo cách cũ, đào thêm một giếng ở giữa, rồi đổ nước Linh tuyền vào nguồn.
Cứ thế, rau củ mơn mởn, vườn nhà lúc nào cũng xanh rì.
Trưa hôm ấy, trời oi nồng.
Trong nhà chỉ còn mình cô, lũ nhỏ theo Liễu Vũ Yên và Lãnh Kiến Quốc ra huyện chơi.
Vừa bổ được nửa quả dưa hấu mát lạnh, Liễu Vân Sương bỗng nghe tiếng xe hơi dừng ngoài sân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!