Đầu tháng Chín, thời tiết vẫn còn nóng nực, vừa mưa một trận xong, không khí lại càng thêm ngột ngạt. Bên ngoài một khu chung cư cũ kỹ, dưới lầu dán một cáo phó:
"Cư dân nguyên quán khu tập thể, Chu Tĩnh, qua đời do bệnh tại thành phố H vào ngày 31 tháng 8 năm 2015, hưởng dương 31 tuổi. Lễ truy điệu sẽ được tổ chức vào 9 giờ sáng ngày 3 tháng 9 tại nhà hỏa táng. Trân trọng báo tin."
Trước bảng tin dán cáo phó, một đám dì hàng xóm mặc đồ ngủ tụ lại, chỉ trỏ bàn tán:
"Mới ba mươi mốt tuổi thôi mà đã chết rồi, thật đáng tiếc."
"Đúng đó, tôi nhìn Chu Tĩnh lớn lên từ bé, ngoan ngoãn, tháo vát, ai ngờ người tốt lại chẳng sống lâu."
"Lúc đó còn đang mang thai nữa, giờ cũng không giữ được đứa nhỏ, không biết là trai hay gái."
"Còn đoán gì nữa, chắc chắn là con gái rồi, chứ nếu là con trai, chết rồi chẳng lẽ không ai tới đưa tiễn?"
"Nghe nói mẹ của Chu Tĩnh đang định kiện bên thông gia, đòi bồi thường."
"Kiện thì được gì, lúc con bé đòi ly hôn, bà ta đã khuyên can thế nào? Không phải Chu Tĩnh tự chuốc lấy sao?"
Mấy bà lải nhải một lúc, trời tối dần, muỗi mùa hè thì nhiều vô kể, chốc lát đã bị đốt đầy người. Họ lắc đầu thở dài vài câu, rồi ai nấy về nhà.
Tầng ba khu tập thể, cửa nhà khép hờ, từ bên trong phảng phất mùi hương đèn cầy. Trên cửa dán hoa trắng, hiển nhiên là trong nhà vừa có người mất.
Chu Tĩnh ngồi trước ghế sofa, thẫn thờ nhìn di ảnh của chính mình.
Ảnh chụp đời thường, không phải quá xinh đẹp, nhưng cũng trông có thần. Trong ánh sáng lay lắt từ nến và hương khói, lại hiện ra một nụ cười chẳng hề hợp hoàn cảnh.
Chết rồi thật tốt, có thể công khai đi nghe lén. Ví dụ như mấy bà hàng xóm dưới nhà, trước kia muốn hóng chuyện phải qua vài tầng trung gian, giờ thì hay rồi, bay lên là nghe được ngay.
Chu Tĩnh thành ma được một ngày. Hôm qua cô còn trên bàn sinh, mặt đỏ bừng, gân cổ rặn đẻ, nghĩ rằng sau khi sinh con và ly hôn sẽ viết nên một vở kịch mang tên Thiên tài bảo bối và mẹ bụng dạ thâm sâu. Ai ngờ đoán đúng mở đầu mà không đoán nổi kết cục. Giờ thì chuyển sang mẹ ma và con ma, rất hợp lý.
Trong phòng, mẹ Chu đang nói chuyện với cậu con trai út:
"Mai con đi một chuyến đến nhà họ Từ. Chị con với Từ Giang Hải vẫn chưa ly hôn, hắn chắc chắn không chịu bồi thường, nhưng nhất định phải lấy được số tiền ấy."
"Lúc trước chị đòi ly hôn, sao mẹ lại cản?" Chu Khắc bất mãn: "Nếu chị đã ly hôn, giờ chẳng phải dễ dàng lấy hết tài sản của chị ấy rồi sao? Giờ chị chết rồi, không lấy được một xu."
"Mẹ đâu có biết chị con mệnh ngắn vậy đâu." Mẹ Chu hơi chột dạ. "Biết trước thì mẹ đã khuyên nó ly hôn rồi."
"Dù sao đi nữa," Chu Khắc ném thêm ít tiền vàng vào lò đốt giấy, "bắt nhà họ Từ đưa tiền. Cuối năm con cưới vợ rồi, tiền đặt cọc nhà vẫn chưa đủ, nếu họ không trả thì cưới cái gì!"
"Yên tâm đi," mẹ Chu dỗ dành, "không được thì ta kiện, chị con ở trên trời cũng sẽ phù hộ ta mà."
Chu Tĩnh đang nghịch quả cúng trên bàn, nghe đến đây liền bật cười.
Nếu không phải bây giờ chỉ là một hồn ma, cô thật muốn hóa thành Trinh Tử (Sadako) nhảy xổ vào hù dọa hai người này một trận.
Nhà họ Chu chỉ là gia đình bình dân, từ nhỏ Chu Tĩnh đã biết điều đó. Mẹ và cha đều là công chức bình thường, nhưng lại sinh tới hai đứa. Chu Tĩnh là chị, Chu Khắc là em trai.
Lý do sinh thêm Chu Khắc cũng đơn giản – vì trọng nam khinh nữ. Từ lúc em trai ra đời, cả nhà Chu dồn hết sự chú ý lên nó. Còn với Chu Tĩnh, kỳ vọng duy nhất là: "Chăm sóc em trai cho tốt, sau này lớn lên, nó là chỗ dựa của con."
Hồi nhỏ, Chu Tĩnh thật sự tin điều đó, nên rất tốt với Chu Khắc, chuyện gì cũng nhường nhịn. Chu Khắc cũng tỏ vẻ thân thiết, chỉ là hơi nhút nhát. Nhưng sự thờ ơ của cha mẹ khiến cô tổn thương. Trẻ con mà, sao chịu nổi bị lơ là? Để có cảm giác tồn tại, Chu Tĩnh bắt mình phải thật xuất sắc. Trong mắt người khác, cô luôn là "con nhà người ta": học giỏi, năng động, làm lớp trưởng suốt bao nhiêu năm liền. Sau này đi làm, cũng là người thăng tiến nhanh nhất.
Cô tự định vị bản thân là người có tài lãnh đạo, giỏi dùng người, nghiêm khắc mà bao dung.
Năm 25 tuổi, Chu Tĩnh gặp Từ Giang Hải qua mai mối. Từ Giang Hải là công chức, lương không cao bằng cô, nhưng hiền lành, dịu dàng. Lâu dần Chu Tĩnh cũng động lòng, rồi kết hôn. Sau cưới, cô vẫn hay giúp đỡ Chu Khắc, làm tròn chữ hiếu với nhà mẹ đẻ, cho rằng mình cân bằng rất tốt giữa công việc và gia đình.
Kết quả đến đầu năm nay, phát hiện chồng ngoại tình.
Anh chồng tưởng như thật thà kia lại nuôi một cô sinh viên đại học bên ngoài. Nội tâm Chu Tĩnh sụp đổ, cô kể chuyện này với Chu Khắc – bởi mẹ cô từng nói: "Nếu chồng con bắt nạt con, em trai con sẽ giúp con."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!