Quay trở lại xe, thu gương đồng và dây chuyền mặt ngọc vào không gian.
Ý thức lại tiến vào không gian, Khương Nặc lập tức cảm thấy khác lạ.
Thăng cấp rồi.
Sương mù ở biên giới lại lần nữa lui về phía sau khoảng 30 mét, lộ ra càng nhiều không gian hơn.
Phía trước căn lầu nhỏ là một bãi cỏ xanh mơn mởn, còn có mấy cây hoa dại không biết tên đang hé mở.
Bên trái, bên phải và phía sau xuất hiện càng nhiều cây cối hơn, những khoảng trống mọc đầy cỏ xanh.
Một góc núi lộ ra phía sau tán cây, một dòng suối trong vắt từ trên núi chảy xuống. Dòng suối thật nhỏ vòng qua bên trái căn nhà, lẳng lặng chảy vào trong hồ nước trước nhà.
Đó là một cái hồ nước nhỏ diện tích chừng hai đến ba trăm mét vuông, nước suối đều tụ lại ở đây, trong vắt vô cùng.
Có nước, đây chính là thay đổi lớn nhất trong lần thăng cấp không gian này, khiến Khương Nặc hơi có chút kích động.
Tuy lượng nước không lớn, nhưng thắng ở chỗ dùng tiết kiệm thì có thể dùng được lâu dài.
Khương Nặc dùng ý niệm khống chế một cái ly, múc một ly nước từ dòng suối trong vắt đó.
Ly nước vào tay mang cảm giác lạnh buốt, nước trong ly trong ngần, bốc lên những tia hàn khí.
Chưa qua lọc nhưng Khương Nặc có cảm giác cho dù có uống trực tiếp cũng không có gì là không tốt cả.
Uống.
Nước suối vào miệng có vị ngọt, dễ chịu hơn nhiều so với nước khoáng.
Nhiệt độ toàn thân cũng giảm xuống khiến tinh thần cô sảng khoái, bao nhiêu mệt nhọc cũng tan biến đi.
Khương Nặc nhắm mắt lại, đè nén cảm xúc hưng phấn trong lòng.
Nước suối có thể khôi phục một chút thể lực, tới gần đại thụ có thể khôi phục tinh thần lực, điều này có nghĩa là thời gian huấn luyện mỗi ngày của cô cũng dài hơn.
Đáng tiếc mặt đất vẫn khô nứt, vẫn không thể trồng trọt được.
Nhưng lần thăng cấp này đã mang đến cho cô một bất ngờ lớn.
Tuy rằng nước suối không đổ đầy hồ nước, chỉ là một lớp nước mỏng nhưng cứ tích lũy từ từ, trong thời gian dài nước sẽ càng ngày càng nhiều, hơn nữa dù sao cũng là hồ lớn như vậy, nước hoàn toàn đủ cho một nhà cô uống.
Quan trọng là chất lượng của nó tốt hơn bất kỳ nguồn nước tự nhiên nào, uống vào còn có lợi cho cơ thể.
Khương Nặc quyết định tiếp tục, dùng hết toàn bộ tiền trong tay để đi mua đồ cổ, nếu không mua được thì đi mua ngọc thạch.
Tóm lại không cần mua thêm thứ đồ lung tung rối loạn gì nữa, toàn bộ đều dùng để thăng cấp không gian.....
Rời khỏi phố đồ cổ, Khương Nặc lái xe đi vài vòng trong thành phố, xác định không có bất kỳ người nào đi theo mình mới đi vào nhà kho.
Hàng nên thu đều đã thu xong, hai ngày nay hầu như không có thêm thứ gì khác nhập kho nữa, Lưu Mân liền tập trung vào việc lưu trữ dữ liệu.
Có tổng cộng 120 ổ cứng loại 2TB, chỉ riêng danh sách đã in ra hơn 600 trang, chất một chồng thật dày.
Lưu Mân còn đánh số tài liệu và dán nhãn vào ổ cứng, so sánh với danh sách ghi chép từng cái một, làm rất tỉ mỉ, vừa nhìn đã biết bỏ rất nhiều tâm huyết vào đây.
"Em có thể về nhà được rồi."
Khương Nặc nhìn cô ấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!