Chương 358: (Vô Đề)

Ngô Đại Giang có trang bị một bể nước tạm thời và một bình điện cho biệt thự số bốn, cũng đã sửa chữa xong mạch điện.

Bình điện này đa số là do A Muội tìm ra, cũng đủ cho căn biệt thự này dùng đèn điện, cứ cách năm ngày đổi một bình điện khác là được.

Nhưng cũng chỉ có thể bật đèn mà thôi, nếu muốn dùng những đồ điện khác thì rất khó.

Nhưng Khương Nặc vẫn mang tới cho cậu một chiếc máy tính và một cái laptop.

Ngôn Tử Phàm ngồi xuống chiếc đệm mềm nằm dưới đất, nhìn máy tính trên bàn nhỏ, có chút hoảng hốt.

Lâu rồi cậu không chạm vào những thứ này.

Trước mạt thế, cha mẹ sợ cậu đắm chìm trong game nên không cho cậu chạm vào.

Khương Nặc mở một thư mục rồi bảo cậu xem, trong đó đều là video.

Có bài củng cố nền tảng, có bài tăng thể hoặc sức mạnh.

Nội dung video đều tương đối kỹ càng tỉ mỉ, ngoài ra còn có một số kỹ xảo vật lộn, sát chiêu, nhưng mấy thứ này không có giảng giải, chỉ có thể tự lĩnh ngộ dựa vào sự quan sát của bản thân.

"Tự em xem rồi học trước đi."

Khương Nặc nói với cậu:

"Lúc trước chị cũng học như vậy thôi."

Lúc này Ngôn Tử Phàm mới hiểu rõ tác dụng của máy tính.

Chỉ là máy tính sẽ ngốn điện hơn đèn điện nhiều, hẳn là bình điện ở biệt thự số bốn sẽ không đủ dùng, Khương Nặc chuẩn bị mang một chiếc máy phát điện bằng xe đạp tới đây.

Sau này Ngôn Tử Phàm sẽ phải vận động không ít, nhưng cả Đường Nguyệt cùng Chu Duyệt Nghiên cũng phải tham gia, được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Thể chất của Lý Mộng được cải thiện nhanh chóng không thiếu được việc cô ấy thường xuyên rèn luyện, nguồn linh lực nhỏ bé trong cơ thể của cô ấy mới có thể phát huy triệt để.

Chu Duyệt Nghiên là nhân viên nghiên cứu, Đường Nguyệt là nhân viên hậu cần, bọn họ không thể phụ trách vấn đề an toàn của doanh địa nhưng cũng phải có năng lực bảo vệ mình, dù sao cũng tốt hơn việc yếu ớt không thể làm gì.

Con người ai cũng thích theo đuổi ánh sáng, đã quen dùng đèn điện, nào có ai nguyện ý trở về sống trong bóng tối.

Ngôn Tử Phàm gấp không chờ nổi, lập tức mở một video củng cố nền tảng lên xem một cách rất nghiêm túc.

Xen giữa thái độ chuyên chú lại chứa đựng một chút hưng phấn, một đôi mắt hắc bạch phân minh nhìn chằm chằm vào video hướng dẫn.

Khương Nặc cũng không làm phiền cậu, chỉ đặt một thanh chủy nhỏ lên bàn rồi lặng lẽ rời đi.

Thanh chủy thủ đó là cô mua trước mạt thế, cũng đã lâu lắm rồi, đây chính là vũ khí cô dùng thuận tay nhất từ trước đến giờ, hiện tại giao lại cho Ngôn Tử Phàm.

Thật ra chờ Ngôn Tử Phàm lại lớn lên một chút thì năng lực của cậu sẽ càng mạnh hơn, loại vũ khí nhẹ nhàng linh hoạt như chủy thủ phỏng chừng sẽ không còn thích hợp với cậu, nhưng tới lúc đó hẳn là cậu đã tìm ra được con đường mình muốn đi, khi đó cậu sẽ tự có quyết định và lựa chọn của mình.

Khương Nặc chỉ dạy cậu những thứ mà cô biết, sau này cậu phải tự dựa vào bản thân.....

Sau khi rời khỏi biệt thự số bốn, Khương Nặc mặc quá mỏng nên bị cái giá lạnh bên ngoài làm cho rét run.

Hôm nay thật sự là giá rét, hiếm có thứ gì có thể sống được trong thời tiết lạnh giá thế này.

Bầu trời tối đen như mực, không trông thấy một tia sáng nào.

Ban đêm dài bất tận không thấy điểm cuối, cứ như tình huống thế này sẽ còn tiếp diễn rất lâu rất lâu.

Cô quay đầu quan sát, hàng rào phòng thủ ở biệt thự số bốn còn chưa dựng lên, cô cần phải sắp xếp chuyện này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!