Chương 357: (Vô Đề)

Lượt xem: 94

Bận rộn suốt mấy ngày, miễn cưỡng đã thu dọn xong phòng ốc trong biệt thự số bốn, có thể cho người vào ở.

Cửa sổ của phòng chứa quần áo ở gác xép lầu hai đã được đóng đinh toàn bộ, còn được trang bị thêm mấy chiếc lồng sắt chuyên dùng để nhốt chim biến dị.

Ngôn Tử Phàm trực tiếp dọn qua đó trước.

Chỉ cần trải một cái đệm trên lầu hai là ngủ được, tạm thời không cần thêm yêu cầu gì khác.

Lại qua non nửa tháng, dưới sự nỗ lực của Ngô Đại Giang cùng Lâm Khiếu, một phòng thí nghiệm đơn giản đã ra đời.

Lúc này, Chu Duyệt Nghiên cùng Đường Nguyệt cũng dọn qua đó.

Kế tiếp, Khương Nặc lên kế hoạch làm một hàng rào phòng thủ cho biệt thự số bốn.

Biệt thự số bốn là một căn biệt thự nằm độc lập, diện tích lại khá lớn, có thể trồng mấy loại cây biến dị, sau đó lại xây dựng một căn phòng chuyên dùng để nuôi sâu biến dị.

Khương Nặc muốn thử nuôi bọ cánh cứng biến dị, loại sinh vật này sinh sôi nẩy nở nhanh, ấu trùng không độc, mang đi chiên ăn cũng rất ngon, còn có thể cung cấp nguồn protein phong phú.

Trước mạt thế, bọ cánh cứng cũng là một món côn trùng thường thấy, ở nước ngoài còn có không ít nhà xưởng chuyên nuôi trồng loại bọ này.

Chỉ là hiện tại cô còn chưa biết phải làm như thế nào.

Cô nỗ lực lục lọi trí nhớ về kiếp trước xem có thể tìm được manh mối nào hữu ích hay không nhưng vẫn còn chưa nhớ ra được gì.

Cô cũng nói ý tưởng này cho Ngô Đại Giang biết, Ngô Đại Giang cũng rất tán thành.

Nhưng chuyện cần làm thật sự rất nhiều, chỉ có thể tiến hành từng cái một.

Sau khi đám người Đường Nguyệt dọn vào, Vu Nhược Hoa chủ trương mời tất cả mọi người đến sân biệt thự số bốn ăn dê nướng nguyên con.

Bận rộn hơn nửa tháng trời, ngày nào cũng phải làm việc trong thời tiết giá lạnh, da dẻ cũng đã xuất hiện những vết thương lớn nhỏ khác nhau do giá rét, tiếp theo có thể chậm rãi làm việc, không cần vất vả như vậy nữa, cũng nên ăn một bữa thật ngon.

Lý Mộng đã rất quen thuộc với việc g.i.ế. c dê, cô ấy bắt lấy một con dê treo lên cao, cắt yết hầu, nhổ lông, liền mạch lưu loát.

Dê nướng nguyên con này chỉ cần làm sạch lông chứ không cần lóc da, lấy hết nội tạng ra ngoài, rửa sạch sẽ, rạch mấy nhát ở những phần thịt dày như khoang bụng và phần đùi sau của con dê, sau đó có thể bỏ gia vị vào trong bụng dê.

Hành băm, gừng thái lát, hoa tiêu, đại hồi, động tác của Vu Nhược Hoa vô cùng nhanh nhẹn, dùng muối và nước sốt ướp thịt dê.

Ngô Đại Giang dùng xiên sắt đ.â. m xuyên qua con dê rồi mang nó ra ngoài, lưu loát bôi dầu mè, bọn họ đã làm xong một chiếc lò nước tạm thời, bên dưới đã nhóm lửa, chờ than lửa cháy lên thì bắt đầu xoay xiên sắt để con dê được chín đều.

Vu Nhược Hoa tính toán tỉ mỉ, tìm được ba bốn hộp sắt đặt bên cạnh lò nướng để hứng mỡ dê nhỏ xuống trong khi nướng.

Rau được xào bằng mỡ dê này vô cùng thơm ngon.

Thịt dê còn chưa chín nhưng mùi hương đã tỏa ra khắp nơi.

Người trước nay chẳng quan tâm gì tới món ngon như Chu Duyệt Nghiên cũng không nhịn được nhìn ra sân liên tục.

Vu Nhược Hoa phụ trách nướng, Đường Nguyệt giúp đỡ bà ấy.

Có thể nhìn ra sau khi tới doanh địa này, Đường Nguyệt đã mở lòng và thả lỏng hơn một chút, không còn bộ dáng căng thẳng miễn cưỡng như trước kia.

Sự quen thuộc với Vu Nhược Hoa ở một số phương diện nào đó rất có tác dụng trong việc tiếp cận bà ấy, gần đây hai người đều cùng nhau làm việc, nấu cơm, có thêm người giúp đỡ, đồng thời cũng có thêm người tâm sự.

Ngôn Tử Phàm trông thấy tất cả, trong lòng cũng vô cùng kiên định, lại cảm thấy may mắn vì bản thân đã quyết định tới đây.

Cách ánh lửa, cậu nhìn Khương Nặc đang ngồi ở phía bên kia lò nướng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!