Chương 33: (Vô Đề)

Khương Nặc cầm USB về nhà liền cắm vào máy tính mở lên xem.

Bên trong là một số hình ảnh và video, hình ảnh là giải thích chi tiết về các động tác còn video là diễn luyện.

Nhưng những video này đều quá mờ, rõ ràng là được ghi hình từ nhiều năm trước, căn bản không thể thấy rõ.

Còn có một số cảnh chiến đấu kinh điển, đều là những chiêu số thành danh của các võ sư đỉnh cấp thế giới. Nếu vận dụng những kỹ xảo này linh hoạt, rất có lợi cho miểu sát, lập tức phản sát.

Khương Nặc đã phân loại ra, luyện tập cả đêm, đáng tiếc cô không có đối thủ để diễn luyện, chỉ có thể tập đánh trong không khí.

Không có thực chiến là không được.

Cô luyện tập một lần lại một lần, mệt mỏi thì uống nước, luyện b.ắ. n tên.

Cho đến khi sức cùng lực kiệt, trời đã sáng.

Vu Nhược Hoa đã quen ngủ sớm dậy sớm, cũng ít ngủ. Lúc Khương Nặc chuẩn bị đi ngủ, bà ấy đã dậy, thấy cô tắm rửa liền nói:

"Khoan ngủ đã, con ăn một chút gì đó đã rồi ngủ, nếu không con ngủ một giấc này dậy thì cũng đã trưa rồi, dạ dày làm sao chịu được?"

Khương Nặc có chút buồn ngủ nhưng vẫn nghe lời mẹ.

Động tác của Vu Nhược Hoa cũng mau, nhanh chóng làm hai bát mì với hành lá ăn cùng với trứng chiên, ngồi xuống cùng ăn với cô.

Khương Nặc vừa mới ăn được hai miếng đã nghe Vu Nhược Hoa hỏi:

"Tiểu Nặc, gần đây ngày nào con cũng chạy ra ngoài, sao lại trắng lên nhiều thế?"

Có sao?

"Thật, con tự xem đi, trong veo như nước." Vu Nhược Hoa lại nói.

Khương Nặc cười cười, không coi lời nói của bà ấy là thật. Sau khi trở về từ tận thế, mỗi ngày cô đều cảm thấy mình da non thịt mềm, không thể phân biệt được có gì khác nhau.....

Ngày 16 tháng 7, cách ngày tận thế còn 30 ngày.

Cũng là thời gian ấn định để dọn nhà.

Căn hộ cô thuê đã được cải tạo xong cách đây hai ngày, cô cũng đã đi kiểm tra, hiệu quả cũng tạm được.

Chuyển sớm một chút, cô cũng tương đối yên tâm hơn.

Vu Nhược Hoa nghĩ chỉ ở ba tháng, lại có thể trở về lấy đồ bất cứ lúc nào nên chỉ thu dọn một ít quần áo để thay và những vật dụng hàng ngày cần thiết rồi dắt A Muội xuống lầu.

A Muội vừa ra khỏi cửa đã rất hưng phấn, nhưng bên ngoài quá nóng, nó cũng chỉ hưng phấn một phút liền ỉu xìu.

Khương Nặc đi cuối cùng, khóa cửa.

Lưu luyến nhìn ngôi nhà mà mình sinh sống từ nhỏ đến lớn, trên tường có dấu vết cô vẽ lung tung, phía sau cửa còn khắc ký hiệu ghi lại sự phát triển chiều cao của cô, hôm nay rời đi, hẳn sẽ không trở về nữa.

Khương Nặc thu hết toàn bộ đồ đạc trong nhà vào không gian, chất đống trong một góc của tòa lầu nhỏ.

Sau đó lấy ra một ổ khóa lớn, khóa cửa lại, lại dùng một sợi xích sắt vòng lại.

Đi tới chỗ ở mới.

Cô cùng thuê cả tầng 35 và tầng 36 cao nhất, nhưng tạm thời không nói cho Vu Nhược Hoa mà trực tiếp dẫn bà ấy vào ở tầng 35.

Hành lang dẫn từ tầng 34 lên tầng 35 có một lớp cửa chống trộm, muốn đi vào còn phải mở thêm hai lớp cửa chống trộm nữa, Vu Nhược Hoa đã gần như hôn mê.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!