Chương 31: (Vô Đề)

Hai loại đều có phần chuôi khá dài, có thể cầm bằng hai tay, nặng nề nhưng thân đao không phải rất nặng, rất thích hợp dùng để c.h.é. m thẳng.

Xem qua rồi chứ?

Ông chủ rất nhanh đã thu lại thân đao vào trong vỏ: Muốn không?

"Lưỡi đao sẽ không cong chứ?"

A. Ông chủ như thể nghe thấy trò cười gì đó, khinh thường nói:

"Cô lấy thì lấy không thì đừng lãng phí thời gian của tôi."

Bao nhiêu tiền?

Ông chủ duỗi ra năm ngón tay: Năm mươi ngàn.

"Ba mươi ngàn, ông có bao nhiêu tôi lấy bấy nhiêu."

"Cô cho là tôi bán hàng rong à?" Ông chủ nghe xong sắc mặt nghiêm lại dài ra, cùm cụp một tiếng lấy nắp đậy lên, giọng điệu nói chuyện cũng không tốt lắm:

"Bớt nhiều nhất là hai ngàn, muốn thì lấy, không thì tôi cất."

"Còn có loại nào tốt hơn không?"

"Tôi chỉ có một loại này."

Xem ra là không được chọn rồi.

Cũng phải, thứ này vốn dĩ chịu sự quản lý giám sát, cho dù có, ông chủ cũng không nhất định sẽ lấy ra.

TBC

"Tôi lấy cái này, những thứ khác đâu?"

Lúc này sắc mặt ông chủ mới tốt hơn tí, gỡ từ sau lưng ra một đôi d.a. o găm, ném trên bàn rất tuỳ ý.

Khương Nặc cầm lên nhìn một chút, chế tác coi như tinh xảo, chất liệu nhìn cũng rất tốt, độ dài cũng tương đối vừa ý cô.

Nhưng đối với d.a. o găm giá cả cũng không rẻ, hai mươi ngàn tệ không trả giá.

Cuối cùng cô trả tổng cộng 68 ngàn tệ, lấy cả d.a. o găm và đường đao đi.

Về phần s.ú.n. g mà cô muốn mua, nơi này không có.

Bỏ d.a. o găm vào túi, ôm hộp nặng xuống lầu, ông chủ mở cửa sau cho cô: Đi từ nơi này đi.

Phía sau là một con hẻm nhỏ đen kịt, Khương Nặc lập tức bỏ đường đao vào trong không gian, cũng cảnh giác chú ý đến xung quanh, chuẩn bị bất cứ lúc nào lấy d.a. o từ trong không gian ra nghênh địch, cũng may đi thẳng đến nơi sáng sủa cũng không có ai gây bất lợi cho cô.

Xem ra là suy nghĩ nhiều, nhưng mười năm mạt thế đã thành thói quen, không thay đổi được mà thôi.

Có vũ khí, Khương Nặc cũng cảm giác trong lòng ngứa một chút, không thử một chút đêm nay chắc chắn ngủ không yên.

Thế là cô đón xe đi đến nhà kho, lấy d.a. o găm từ trong không gian ra ngắm nghía trong chốc lát.

Ở mạt thế, mặc dù dựa vào chính mình tìm ra được cách dùng, cũng chính là tục xưng dã lộ, nhưng đối với việc khống chế d.a. o găm, cô cũng đã coi là quen thuộc.

Hai thanh d.a. o găm ở trong tay cô tung bay lên xuống, giống như hai con rắn độc linh hoạt.

Lại phối hợp với không gian, càng tăng thêm tính che giấu, tính bất ngờ cho bọn nó, khiến cho sức uy h.i.ế. p của d.a. o găm đã tăng lên chí ít mấy cấp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!