Sắp xếp việc này, mỗi ngày đều phải làm, nếu không sẽ chỉ càng mệt mỏi nhiều hơn.
Thật ra cô cũng không có chứng cưỡng chế, nhưng thật vất vả kiếm tiền tích trữ nhiều hàng như vậy, khuân vác thêm mấy lần cũng có một loại cảm giác thành tựu.
Hơn nữa chỉ sắp xếp đồ đạc thôi cũng không được, lúc thu cũng phải có kế hoạch.
Ví dụ như trực tiếp đặt hàng hoá lên kệ theo như đã tính, không chỉ giảm bớt số lần thao tác, cũng là để nâng cao lực tinh thần của mình.
Mấy ngày nay cô phát hiện ra, ý thức làm ra càng nhiều động tác càng phức tạp ở trong không gian thì lại tiêu hao tinh thần càng lớn, nhưng sau khi lực tinh thần khôi phục thì sẽ được nâng cao một chút.
Cụ thể như hiện tại, cô đã có thể tiếp tục thao tác trong thời gian dài.
Trong danh sách vật tư của cô, còn có một số đồ cỡ lớn, có trọng lượng nặng, nếu như tinh lực không đủ, có khả năng không cách nào thu vào trong không gian.
Qua hơn hai tiếng sắp xếp, những vật tư còn lại trong nhà kho đều đã được thu sạch, cũng đến lúc nóng nhất trong ngày.
Nhìn ánh mặt trời nóng rát bên ngoài, Khương Nặc thật sự không muốn ra ngoài, nhưng còn có rất nhiều thứ chưa mua, cô chỉ có thể lấy ô che nắng, đeo khẩu trang chống nắng, đeo găng tay, cầm theo một bình nước, khẽ cắn môi lại ra ngoài lần nữa.
Mục tiêu của buổi chiều là dược phẩm.
Ở mạt thế, nhân tố dẫn đến cái c.h.ế. t cao nhất là nghèo đói, lạnh lẽo và bệnh tật, đau đớn.
Hai nhân tố đầu tiên, theo thời gian, số người giảm mạnh, tỉ lệ tử vong dần dần giảm xuống, nhưng bệnh tật và đau đớn lại cứ xuyên suốt toàn bộ mạt thế mà cô biết.
Đặc biệt là ở giai đoạn giữa, mấy viên con nhộng amoxicillin dùng để giảm viêm, gần như chẳng khác nào một mạng.
Cho dù sau này tạo dựng nên được nơi ẩn núp, khu vực dành cho đủ loại người sống, khôi phục một chút năng lực sản xuất dược phẩm, nhưng chi phí và giá cả cũng khá cao.
Có người vất vả giữ được ít đồ hơn nửa năm, cũng chỉ bởi vì một vết thương nhỏ bị lây nhiễm mà có thể trở lại trước giải phóng chỉ trong một đêm.
Khương Nặc không hiểu nhiều về thuốc thang, rất nhiều loại thuốc cũng đều chịu sự quản lý chặt chẽ, nguồn gốc có hạn, không có khả năng tích trữ lượng lớn như giấy vệ sinh, cô chỉ có thể dùng một cách ngốc nghếch, dựa theo hướng dẫn trên bản đồ đi đến tiệm thuốc, đi mua từng nhà một.
Trọng điểm là thuốc tiêu viêm, hạ sốt, giảm đau, cầm máu, cảm mạo, thuốc ngăn tả, có những thứ này, những bệnh nhẹ thường ngày có thể tự giải quyết.
Còn có mát gan, giảm huyết áp, tim cấp tính, bệnh bao tử viêm dạ dày, phụ khoa... chỉ cần là những thứ mà mua được ở tiệm thuốc thì đều mua.
Còn có băng gạc, băng vải, băng dính, dung dịch ô
-xy già, cồn y tế, nước muối, băng dán cá nhân, bông tiêu độc, có bao nhiêu là mua bấy nhiêu.
Vật phẩm chăm sóc sức khỏe cũng mua một ít, a xít amin, Vitamin, các loại nước súc miệng...
Thuốc Đông y thì tạm thời chưa cần, một là có mua cô cũng không hiểu, hai là cuối kỳ mạt thế, thực vật hoang dại không ít, các khu vực lớn chủ yếu trị liệu bằng đông y.
Nhưng kiểu đi từ nhà này đến nhà khác thực sự hiệu suất không cao, một nhà chí ít cần nửa tiếng, lúc trời sắp tối cô còn chưa đi được 20 nhà.
Hơn nữa thuốc men là thật sự đắt, cảm giác còn chưa mua được gì, 100 ngàn tệ đã tiêu hết.
Cô không tiếc tiền, nhưng nếu cứ với tốc độ này, muốn trữ được lượng hàng với mức thấp nhất trong mắt cô, đoán chừng ít nhất cũng phải mười ngày.
Nếu như có thể liên hệ với những đơn vị cung cấp thuốc đến cửa hàng này thì tốt.
Nhưng người ở phương diện này cô không biết, cũng không có thời gian để đi tìm.
Kết thúc quá trình mua thuốc ngày hôm nay, Khương Nặc về nhà kho, Lưu Mân đang bận rộn kiểm kê đồ mà cửa hàng rau xanh, cửa hàng tôm và quán cơm nhỏ đưa tới, cùng với bữa tối mà mẹ đã làm và đưa cho anh chạy việc mang tới.
Nhìn Lưu Mân rất nghiêm túc, thật sự đã thực hiện đúng lời hứa hẹn buổi trưa, về điểm này Khương Nặc rất hài lòng.
Cuối cùng cô lấy một phần đồ ăn đưa cho Lưu Mân, bảo cô ấy cũng không cần về nhà ăn mì tôm nữa, dù sao sau này có đồ ăn đưa tới, có thể làm bữa ăn trong công việc của cô ấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!