Chương 66: Nhất định phải bảo vệ tiểu thư

Quay về kinh thành?

Tô Vũ Loan không hề có sự chuẩn bị, nàng còn có chuyện phải làm.

Thấy nàng im lặng không nói gì, Ninh ma ma hỏi: "Tiểu thư có chuyện gì sao?"

Tô Vũ Loan cười nói: "Không có việc gì, Ninh ma ma, ta, cta còn một vài chuyện chưa xử lý xong, sợ rằng hiện tại không thể đi cũng ngươi được".

"Ta hiểu rồi". Ninh ma ma nở nụ cười hiền lành, "Nếu tiểu thư có chuyện cần phân phó, cứ giao cho Dạ Phong giải quyết. Hắn ta là hộ vệ hàng đầu của Tướng phủ, tiểu thư cứ yên tâm giao việc cho hắn ta".

Tô Vũ Loan giờ mới biết hóa ra người kia là hộ vệ Tướng phủ, bảo sao hành động lại quyết đoán như vậy.

"Ninh ma ma, chuyện này cần phải do đích thân ta giải quyết".

Một tháng sau, Thẩm Tự sẽ gửi thư hòa ly.

Kiếp trước, để tránh cho Thẩm Tự mang danh phụ bạc thê tử tào khang mà Thẩm gia đã khiến nàng mất mạng vào ngày nàng sinh nở, để cho Thẩm Tự có thể đường hoàng thú tiểu thư Công bộ thị lang.

Kiếp này, nàng sẽ không để cho hắn ta được như ý, nàng sẽ vạch trần bộ mặt xấu xa của hắn ta vào đúng ngày hắn ta gửi lá hư thư đó.

Ninh ma ma không biết chuyện này, nhưng thấy thái độ của Tô Vũ Loan, bà ấy không tiện nói gì thêm.

Bà ấy xoay người lại, từ trong bọc hành lý lấy ra một túi tiền, đưa cho Tô Vũ Loan: "Vì tiểu thư còn chuyện chưa giải quyết xong vậy nên lão nô sẽ gửi thư cho phu nhân và tướng gia trước. Khi nào tiểu thư làm xong chuyện, chúng ta sẽ cùng nhau quay về kinh thành, tiểu thư cầm số bạc này dùng trước, nếu không đủ thì nói cho lão nô biết".

Tô Vũ Loan không chịu cầm tiền, nói rằng nàng có bạc.

Ninh ma ma vội nắm lấy tay nằng, nhét túi tiền vào tay, "Ngài là nhị tiểu thư của tướng phủ, dùng tiền của nhà mình là điều đương nhiên".

Không thể từ chối, Tô Vũ Loan đành nhận lấy.

Nghĩ tới chuyện mình đã ở đây lâu như vậy, Xuân Miên và Tam Nương còn đang lo lắng trong cửa hàng, nàng nói với Ninh ma ma rằng mình muốn quay về cửa tiệm.

Nghe xong, Ninh ma ma mỉm cười: "Hiếm khi bên cạnh tiểu thư lại có người đối xử chân thành với người như vậy, nếu tiểu thư lo lắng, lão nô bảo hộ vệ đưa tiểu thư trở về, để bọn họ yên tâm".

Không cần đâu Ninh ma ma, ta tự về được rồi". Tô Vũ Loan rất sợ hãi, "Trang phục của hộ về quá mức gây chú ý, ta sợ hắn ta làm khách trong tiệm sợ hãi bỏ chạy".

Ninh ma ma sửng sốt, sau đó gọi Dạ Phong vào giải thích vài câu với hắn ta.

Khi quay trở lại, Diệp Phong đã thay một bộ trang phục bình thường, thanh kiếm cũng không còn trên thắt lưng.

Ninh ma ma nói với Tô Vũ Loan: "Tiểu thư, lão nô đã bảo Diệp Phong thay quần áo rồi, trước khi quay về kinh thành, để cho Dạ Phong ở bên cạnh bảo vệ cho tiểu thư".

Dạ Phong chắp tay cúi người cung kính nói Tô Vũ Loan: "Tiểu thư, thuộc hạ là Dạ Phong, sau này ta sẽ bảo vệ an toàn cho tiểu thư".

Tô Vũ Loan nhẹ gật đầu, kỳ thật nàng không cần đến hộ vệ, nhưng nghĩ lại Ninh ma ma đang lo lắng cho sự an toàn của nàng, nên nàng không tiện từ chối.

Trước khi đi, Ninh ma ma lại nói với nàng: "Tiểu thư, từ giờ đến khi giải quyết xong mọi chuyện, lão nô vãn đợi trong khách điếm Hồng Phủ này. Nếu tiểu thư có chuyện gì thì cứ tới đây tìm lão nô".

"Ta biết rồi Ninh ma ma".

Khi nàng rời khỏi khách điếm, có một tiểu hỏa tử dắt xe ngựa tới.

Tô Vũ Loan nói với Dạ Phong: "Dạ hộ vệ... Dạ Phong, ta không đi xe ngựa, tự đi bộ về".

Dạ Phong sững sờ, rồi đáp: "Dạ, tiểu thư".

Vì vậy, hắn ta bảo người hầu mang xe ngựa rời đi.

"Còn nữa..." Tô Vũ Loan liếc nhìn hắn ta: "Trước mặt người ngoài, đừng gọi ta là tiểu thư, cứ gọi là cô nương là được".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!