Chương 64: Hãy đi với ta

Cuối cùng, Tô Vũ Loan phải quay lại Chu gia lấy hành lý cho Thẩm bà tử.

Nàng vừa đi tới cổng sân thì nghe thấy tiếng chửi bới và tiếng khóc lóc vọng ra từ bên trong.

"Tiện nhân, đừng tưởng rằng ta không nhìn ra ý định ngươi muốn tố cáo với nương của ngươi".

Ta không có.

"Tốt nhất là ngươi đừng có để cho ta phát hiện ra, ta nói cho ngươi biết, đã bước vào Chu gia ta thì c.h.ế. t cũng làm ma Chu gia, đừng mong trở về Thẩm gia ngươi".

Một lúc lâu sau, Tô Vũ Loan giơ tay gõ cổng sân.

Ai đó?

Cổng mở ra, Chu bà tử nhìn thấy Tô Vũ Loan quay lại, trong mắt lóe lên tia hoảng sợ,

"Tự ca tức phụ, có thứ gì bỏ quên à?"

Tô Vũ Loan cười nhạt:

"Đúng là có quên hành lý, ta quên mang theo".

"Được rồi, ngươi chờ một lát, ta sẽ đi lấy cho ngươi". Chu bà tử nói xong xoay người đi tới sảnh chính.

Tô Vũ Loan nhìn vào trong sân, thấy Thẩm Ninh bị phạt quỳ trên mặt đất.

Đối diện với ánh mắt của Tô Vũ Loan, đầu tiên Thẩm Ninh xấu hổ cúi đầu, sau đó ngẩng lên nhìn nàng với ánh mắt cầu cứu.

Lúc này, Chu bà tử xuất hiện, che khuất tầm nhìn của Thẩm Ninh, đưa hành lý cho Tô Vũ Loan, đồng thời giải thích:

"Cái này, Tự ca tức phụ đừng hiểu lầm, đây là quy tắc của tổ tiên Chu gia ta truyênf lại. Nàng dâu mới vào cửa tháng đầu tiên sẽ quỳ gối trước tổ tiên để tỏ lòng hiếu thảo".

Nghe vậy, Tô Vũ Loan nhướng mày, cười nói:

"Đã là quy tắc của tổ tiên truyền lại thì tiểu bối không có gì hiểu lầm cả".

Chu bà tử không ngờ Tô Vũ Loan lại dễ bị lừa như vậy, tươi cười nói:

"Quả nhiên là nương tử của Thẩm giải Nguyên, ngươi có thể hiểu cho đại cục như vậy, tiểu Ninh còn phải học hỏi ngươi nhiều".

Tô Vũ Loan nhận lấy hành lý, không muốn ở lại thêm chút nào nên nói: Vậy ta xin cáo từ.

"Được, vậy ngươi đi thong thả, có thời gian thì đến chơi". Sau khi thấy Tô Vũ Loan đi khỏi, Chu bà tử đóng sầm cổng lại.

Quay đầu lại, nụ cười trên mặt biến mất ngay lập tức, thay vào đó là vẻ thâm trầm.

Thẩm Ninh nhìn bà ta run rẩy vì sợ hãi.

Chu bà tử đi tới trước mặt nàng ta, nhìn chằm chằm nói:

"Thấy không? Hiện tại ngươi đã thành thân, thành người nhà khác, cho dù người nhà của ngươi thấy ngươi bị trừng phạt, cũng không quan tâm một chút nào".

Thẩm Ninh quỳ đến mức đầu gối đau nhức tê dại, nước mắt rơi không ngừng.

Nàng ta nhìn thấy rõ ràng, vừa rồi Tô Vũ Loan chắc chắn đã thấy ánh mắt cầu cứu của nàng ta, nhưng nàng lại coi như không thấy.

Chu bà tử nói đúng, Tô Vũ Loan sẽ không giúp đỡ nàng ta dù chỉ một chút.

"TA khuyên ngươi sau này không nên lãng phí công sức làm gì, nếu ngoan ngoãn nghe lời ta còn có thể thưởng cho ngươi một miếng ăn, còn nếu không, ngươi biết hậu quả rồi đó!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!