Chương 63: (Vô Đề)

Tú Ngọc Các.

La Tam Nương vất vả thêu một tháng, cuối cùng cũng có thể theeu xong giá y cho Lưu tiểu thư.

Lúc này, chỉ còn một ngày nữa là đến ngày thành thân của Lưu tiểu thư, Lưu gia tranh thủ thời gian đến lấy giá y.

La Tam Nương hiện đang rảnh rỗi, duỗi eo đi ra sảnh trước, thấy hôm nay có nhiều khách hàng hơn, vì vậy giúp đỡ Xuân Miên chào hỏi.

"Bà chủ các ngươi đâu?"

Xuân Miên vừa ngẩng đầu lên, liền thấy đại thẩm lần trước đã đến cửa hàng.

Nàng ấy mỉm cười tiến lên phía trước nói: "A di à, bà chủ của chúng ta đã đi ra ngoài rồi, a di ngồi xuống đây nghỉ một lát".

Thẩm bà tử liếc nhìn nàng ấy, đi tới bên quầy, thấy bên trên có sổ sách thu chi nên đưa tay ra lấy muốn xem cụ thể.

La Tam Nương mắt sắc, vội vàng vươn tay nắm lấy bàn tay của Thẩm bà tử, tươi cười nói: "A di, a di là bà bà của Tô cô nương ạ? Nhìn a di trẻ quá, ngài đến đây ngồi đi, ta sẽ đi pha cho ngài một tách trà".

Lúc nàng ta quay đầu lại lập tức cho Xuân Miên một ánh mắt, Xuân Miên hiểu ý vội vàng cất quyển sổ vào trong ngăn kéo rồi khóa lại, rút chìa khóa ra.

Bà chủ đã dặn dò từ trước là không được để cho bà bà của nàng xem sổ sách cửa hàng.

Thẩm bà tử bị La Tam Nương đưa tới sân phía sau, uống hết chén trà này đến chén tà khác.

Nhìn La Tam Nương, Thẩm bà tử ra vẻ chủ nhân hỏi nàng ta: "Ngươi cũng là người được Tô Vũ Loan đến làm việc trong cửa hàng à?"

La Tam Nương mỉm cười nói: "Đúng vậy, ta cũng là người làm trong cửa hàng này".

Vẻ mặt Thẩm bà tử trở nên khó coi, trong lòng thầm mắng Tô Vũ Loan không biết tính toán, vừa mới mở cửa hàng không bao lâu đã thuê tận những hai nhân viên, mỗi tháng phải trả bao nhiêu là bạc chứ.

Trong lúc hai người đang nói chuyện, Tô Vũ Loan từ bên ngoài trở về.

Vừa bước vào cửa hàng, nàng đã được nghe Xuân Miên thông báo rằng Thẩm bà tử đang ở đây.

Tô Vũ Loan đi ra phía sau, "Nương, sao ngài lại đến đây?"

La Tam Nương biết ý rời khỏi đó.

Thẩm bà tử vừa thấy nàng đến, lời đầu tiên đã hỏi: "Lần trước ngươi có gửi tiền cho Tự ca nhi không?"

"Gửi rồi" Tô Vũ Loan thành thật nói: "Cửa hàng mới mở không lâu, trong tay con cũng không có nhiều tiền, cho nên gửi cho tướng công năm lượng bạc trước".

Thẩm bà tử nghe vậy thì cau mày nói: "Chỉ năm lượng bạc? Sao ngươi không tìm cách gửi nhiều hơn?"

Tô Vũ Loan: "Đây là toàn bộ số tiền con có thể huy động được trong hai ngày này, còn tốt hơn là không có gì".

Những lời này khiến cho Thẩm bà tử nói không lên lời.

Nàng thở dài thật sâu: "Con chỉ mong tướng công nhận được bạc, sớm mua dược uống để nhanh khỏi bệnh".

Ngay lập tức bà ta nhớ tới chuyện Ninh tỷ nhi không về Thẩm gia vào ngày lại mặt. Bà ta rất lo lắng, vì vậy đến hỏi Tô Vũ Loan có rảnh không, muốn nàng đi cùng bà ta đến Chu gia gặp Thẩm Ninh.

Tô Vũ Loan đồng ý.

Nàng đi ra ngoài nói vài câu với Xuân Miên và La Tam Nương, sau đó cùng Thẩm bà tử rời khỏi cửa hàng

Dọc đường đi, Thẩm bà tử lẩm bẩm nói Thẩm Ninh thành thân một cách vội vàng, chưa kịp chuẩn bị thứ gì. Đây là lần đầu tiên bà ta đến Chu gia, muốn mua thứ gì đó làm lễ vật.

Tô Vũ Loan hiểu được, bà ta đến gọi nàng là muốn nàng chi tiền.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!