Chương 10: Suýt thiêu rụi căn phòng 2

Nàng ta run lên vì giận dữ, quét ánh mắt phẫn hận về phía Tô Ngọc Uyển.

Lúc này, lửa giận tích tụ cả ngày hôm nay cuối cùng cũng bộc phát toàn bộ: "Tô Ngọc Uyển, ngươi đi c.h.ế. t đi!"

Trong cơn phát điên, nàng ta cầm cái cốc trên bàn bên cạnh ném mạnh về phía Tô Ngọc Uyển.

Không ngờ, cái cốc không trúng Tô Ngọc Uyển mà đập vào ngọn đèn dầu bên trên bàn.

Một tiếng "choang" vang lên, ngọn đèn đổ xuống đệm chăn, lan theo dầu, ngọn lửa lập tức bùng lên.

Khi Thẩm Ninh phản ứng lại được thì giường ngủ đã bốc cháy.

Nàng ta sợ hãi cứng đơ cả người.

Tô Ngọc Uyển khẽ cau mày, dường như mọi thứ đang phát triển ra khỏi dự kiến của nàng, nhưng dù sao cuối cùng nó cũng phá hủy căn phòng tân hôn này.

"Không xong, mau chạy ra ngoài."

Thẩm Tự vội vàng lôi kéo Thẩm Ninh đang hoảng loạn, sau đó duỗi tay còn lại về phía Tô Ngọc Uyển.

Tô Ngọc Uyển bình tĩnh đứng dậy xoay người bước ra cửa.

Thẩm bà tử nghe thấy động tĩnh, vội vã từ trong chính phòng chạy tới, thấy Thẩm Ninh và Tô Ngọc Uyển đều đứng trong sân với vẻ mặt hoảng loạn.

Bà ta vội vàng nhìn vào trong phòng, thấy Thẩm Tự đã kịp thời dập tắt đám cháy, ngoại trừ giường ngủ bị đốt trụi nhưng may mắn thay những chỗ khác đều không việc gì.

"Có chuyện gì vậy? Tại sao thứ tốt như thế lại bốc cháy được?"

Thẩm mẫu kinh ngạc quay đầu sang hỏi Tô Ngọc Uyển đang đứng bên cạnh.

Tô Ngọc Uyển liếc nhìn Thẩm Ninh, rũ mi mắt, im lặng.

Lông mày Thẩm mẫu giật giật, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Thẩm Ninh: "Ninh nhi, con nói đi, cuối cùng là xảy ra chuyện gì vậy?"

"Con..." Thẩm Ninh bị ngọn lửa bùng lên đột ngột khiến cho hoảng loạn, lúc này vẫn còn đang run rẩy không nói lên lời.

"Con... không cố ý..."

Sắc mặt Thẩm mẫu nhất thời đen lại, bà ta tức giận mắng: "Con đùa giỡn kiểu gì vậy?"

Thẩm Ninh cắn môi, phẫn nộ, nàng ta chỉ muốn dạy cho Tô Ngọc Uyển một bài học, nàng ta không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.

Tất cả đều là lỗi của Tô Ngọc Uyển.

Sau khi Thẩm Tự bước ra ngoài, Thẩm mẫu vội vàng kéo tay hắn ta kiểm tra từ trên xuống dưới, xác định hắn ta không có việc gì mới thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này hắn ta mới quay đầu sang hỏi Tô Ngọc Uyển: "Ngọc Uyển, nàng có sao không, có bị thương ở đâu không?"

Tô Ngọc Uyển giả bộ bị sợ hãi, giật mình nói: "Thiếp không sao, may mà tướng công kịp thời dập lửa, nếu không thì ngọn lửa lan rộng, thiếp sợ Thẩm gia sẽ gặp nguy hiểm."

Nghe vậy, Thẩm mẫu quay đầu lại hung tợn trừng mắt với Thẩm Ninh: "Ngày đại hỷ mà con muốn làm gì?"

Thẩm Ninh ngơ ngác nhìn Thẩm mẫu, không còn vẻ kiêu ngạo như lúc trước.

Thẩm mẫu biết nàng ta không hài lòng về chuyện năm mươi lượng bạc nhưng bà ta không ngờ được nàng ta lại liều lĩnh như vậy, trực tiếp phá hủy hỷ phòng và đêm tân hôn của Tự ca nhi.

Bây giờ, mong muốn được ôm tôn tử lại càng thêm xa vời.

Nhìn tình hình này, đêm nay không thể ở phòng phía Đông. Nhà cũng không có phòng trống, cho nên giải quyết như thế nào hiện là một vấn đề.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!