Tô Việt tỉnh lại từ cơn ác mộng, cả người toát đầy mồ hôi lạnh.
Cậu mơ thấy trước kia, nhớ lại một vài việc và người không nên nhớ tới.
Ví dụ như lẻn vào binh đoàn lính đánh thuê Ám Nha nằm vùng, vốn dĩ làm rất tốt, kết quả nhất thời không khống chế được, cùng lão đại Ám Nha
- Triệu Thanh lên giường.
Ví dụ như có lần binh đoàn gặp nguy hiểm cậu lâm trận bỏ chạy, cố ý đem Triệu Thanh vứt bên trong doanh trại địch, thẳng đến khi hỗn chiến kết thúc, mới giả mù sa mưa mà trở về nghĩ cách cứu viện.
Lại ví dụ như sau khi hoàn toàn phản bội, chiếm được công lao đầu, đích thân đem Triệu Thanh đưa vào ngục giam.
Từ đấy sinh tử cách biệt, không bao giờ gặp lại.
Chỉ đáng tiếc là, Triệu Thanh sinh, hắn tử.
Ai biết được rằng vì để thăng quan phát tài đổi vợ, mà lão cấp trên có thể vô tình vô nghĩa, không giữ lời hứa đem cậu ra nộp mạng?
Ám Nha mất đi thủ lĩnh, như một đàn thú điên phạm tội khắp nơi, trưởng quan Hồ Khôi thấy tình thế không thể khống chế được, lại không thể thả Triệu Thanh ra, liền lén lút đem tin Tô Việt l@m tình báo tiếc lộ ra ngoài.
Một kẻ phản bội.
Một kẻ phản bội hãm hại lão đại.
Một kẻ phản bội máu lạnh vô tình, tội không thể tha.
Nhóm Ám Nha lập tức theo dõi miếng thịt tươi này.
Tô Việt bị Ám Nha dùng toàn lực đuổi giết trong một tháng, chạy trốn khắp nơi trên chiếc chiến hạm mini, cuối cùng ngã xuống trên đỉnh một ngọn núi tuyết ở Bắc Tinh.
Tuyết trắng mênh mang, trời giá rét.
Trước khi cậu nhắm mắt lại, nhớ đến Triệu Thanh trước khi đi tù từng nói, muốn cùng cậu đắp một người tuyết.
Ra là như vậy, chẳng trách truy binh của Ám Nha một đường truy đuổi cậu đến thẳng ngọn núi tuyết, thì ra là muốn đem cậu biến thành người tuyết?
Trong thời tiết lạnh giá này, nào còn quan tâm đ ến tay chân đã lạnh cóng.
Ngày hôm đó, Tô Việt vốn dĩ đã chết, nhưng ngay sau đó, cậu lại sống lại.
Vừa mở mắt ra liền sống lại thời điểm cậu gia nhập Ám Nha được ba năm, thuận lợi thăng chức đội trưởng phân đội I, hơn nữa còn là thời điểm thành công hốt được binh đoàn trưởng.
Tô Việt dùng đầu lưỡi ấn vào má trong, thầm nghĩ thà chết đi còn hơn.
Chẳng lẽ trời cao cảm thấy cậu bị làm người tuyết không đủ, còn muốn cho cậu trải nghiệm lần thứ hai?
Làm sao vậy?
Một âm thanh trầm khàn truyền đến.
Tô Việt không đáp lời, đứng dậy đi tắm rửa, cậu muốn yên tĩnh một chút.
Chờ khi mang theo một thân hơi nước bước ra từ phòng tắm, đèn phòng ngủ đã được mở.
Một thanh niên đang dựa vào đầu giường, lười biếng híp mắt, gò má thon gầy, ngũ quan mang theo vài phần sắc bén.
Triệu Thanh
- thủ lĩnh Ám Nha, là một tay xạ thủ làm vô số kẻ thù nghe tiếng đã sợ vỡ mật.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!