Chương 36: (Vô Đề)

Khad mở mắt ra, phát hiện mình nằm trên bãi cỏ, xung quanh trống rỗng, làm gì còn thấy con khỉ cỡ lớn và con bạch xà đáng chết kia. Khad vội thu linh khí trên người lại, linh lực cất giữ bên trong linh khí, dùng một lần ít một lần, Khad rất rõ ràng, lần này nếu không có linh khí đó, chỉ sợ hắn đã lật thuyền trong mương, bị bạch xà xấu xí đó giải quyết rồi.

Đột nhiên, Khad phát hiện trước mặt không xa hình như có thứ gì đó, mục đích nguyên bản của hắn vào rừng Ma Thú chính là tìm đường, cộng với nếu có đồ tốt thì thuận tiện lấy đi, lúc này thấy phía trước có dị thường, tự nhiên phải nhanh chóng tới xem. Sau khi phát hiện là một chiếc nhẫn không gian, mắt Khad sáng lên, nhưng Khad nhanh chóng phát hiện, chiếc nhẫn không gian này đã nhận chủ, khi đeo nó lên tay, không chỉ vô cùng không hợp, hắn muốn dùng linh lực của mình xông phá nhận chủ lúc trước, nhưng lại bị ngăn cản.

Nhìn thấy bảo vật lại không thể có được, Khad lập tức không cam tâm, chiếc nhẫn này tự dưng rơi ngay đây vô cùng kỳ quái, nào có bảo vật dễ phát hiện như thế.

Khad đột nhiên nghĩ tới, nơi nhẫn rơi, đúng lúc là chỗ con khỉ cỡ lớn kia bị hắn tấn công, cũng là chỗ con bạch xà đáng chết đó xuất hiện, lẽ nào nhẫn này của ma thú?

Đùa hả, ma thú cũng biết sử dụng nhẫn không gian?

Khad suy nghĩ lung tung, linh lực phòng hộ của hắn bị sử dụng, bạn lữ của hắn Moura nhất định có thể cảm giác được, chỉ sợ không lâu sau Moura sẽ dẫn người tới tìm hắn. Nếu thế, Khad cũng lười xuống núi, trực tiếp ở lại đây đợi họ tới là hơn. Nói không chừng hai con ma thú kia sau khi phát hiện nhẫn không còn sẽ trở lại tìm, đến lúc đó hắn liên hợp với Thời Ân bắt hai con ma thú về lập công luôn!

Khad nghĩ thế, trong đầu nghĩ tới vô số phương pháp dụ hai con ma thú xuất hiện, nhưng kế hoạch còn chưa nghĩ được chu toàn, đột nhiên, một luồng sức mạnh cực kỳ sắc bén ập đến từ một hướng, Khad ngay cả ngưng tụ linh lực cũng không kịp, chỉ kịp mở linh khí, một giây sau, luồng sức mạnh sắc bén đó đánh mạnh lên linh khí của Khad!

Khad lăn một vòng tại chỗ, hắn sợ hãi, nhanh chóng ngẩng đầu lên, suýt nữa bị dọa cho mắc bệnh tim, một con bạch xà dựng thẳng người sau lưng hắn, con mắt yêu dị nhìn chằm chằm hắn, tràn đầy tính công kích!

Khad bị bạch xà nhìn chằm chằm đến rợn tóc gáy, nhưng dù sao hắn không phải là ngự linh sư mới ra lò, có thể đi đến lam cấp, Khad cũng tính là thân kinh bách chiến. Hắn nhanh chóng điều chỉnh trạng thái của mình, ánh lam lóe lên toàn thân, vừa muốn ngưng tụ linh lực, con bạch xà kia đã lao tới lần nữa, Khad đã từng chịu thiệt dưới tay nó, biết nó sẽ phá không gian trực tiếp thuấn di, vì thế lần này hắn đã chuẩn bị sẵn, muốn dùng linh khí ngăn cản một lần tấn công của bạch xà, đợi hắn ngưng tụ linh lực xong rồi, chính là lúc bạch xà này đầu thân hai chỗ!

Nhưng bàn tính như ý của Khad còn chưa gõ xong, tuy linh khí lại cản được một lần tấn công của bạch xà, có điều kế đó, Khad bi kịch phát hiện, linh lực xung quanh hầu như bị một chút nhân tố không ổn định ảnh hưởng, khiến cho linh lực trong người hắn cũng trở nên bất ổn, tuy dao động không phải rất mãnh liệt, nhưng đang lúc chiến đấu, loại không ổn định này gần như là chí mạng!

Khad dưới lúc vội vàng, chỉ đành tụ lại hai ngòi sấm ném vào bạch xà, một cái bị bạch xà né được, cái thứ hai không nghiêng không lệch trúng lên người bạch xà, hành động của bạch xà bị chút ảnh hưởng, nhưng rất nhanh, bạch xà thẹn quá hóa giận lại tấn công hắn.

Sau mấy lần giao thủ, Khad rất rõ ràng mình không phải là đối thủ của bạch xà này, vì thế quay người muốn chạy, bạch xà lập tức không chút khách khí truy sát, nó tuy là rắn, nhưng tốc độ trườn trên cỏ vô cùng nhanh, gần như chớp mắt đã trườn tới trước mặt Khad, nửa thân trên dựng lên, con mắt nhìn chằm chằm… nhẫn trong tay hắn.

Khad biết bạch xà là đến đòi nhẫn, tuy trong lòng vô cùng không nỡ, nhưng dù nhẫn có tốt cũng không quý bằng mạng mình, Khad tháo nhẫn ra, lắc lắc trước mặt bạch xà, sau đó hung ác nói: "Muốn? Trả cho mày!"

Khad nói xong, phun nước miếng vào nhẫn, sau đó ném nhẫn lên cao, lợi dụng linh lực, ném nhẫn vào đầm lầy!

Bạch xà nhìn chiếc nhẫn bị ném vào đầm lầy hôi thối ngập trời, nhưng không giống như Khad nghĩ, sẽ lập tức lao tới nhặt nhẫn về, mà chậm rãi quay đầu lại, giờ phút này, vẻ mặt bạch xà hoàn toàn thay đổi, nó âm trầm trừng Khad, quanh người tỏa ra khí thế khiến Khad rét run từ đáy lòng…

Thời gian chờ đợi một mình luôn trôi qua đặc biệt dài, trên tay Thời Yến lại không có đồng hồ, không biết đã qua bao lâu, thấy Thần Quang chậm chạp chưa trở về, vết thương trên eo Thời Yến không còn chảy máu nữa, y chậm rãi đứng lên, đi ra khỏi động.

Vừa rồi y đột nhiên nhớ trên người mình còn có một cái nhẫn phòng hộ, là quà sinh nhật mười lăm tuổi Thời Huân tặng y, có thể ngăn cản một kích toàn lực của ngự linh sư tử cấp khi tính mạng bị uy hiếp!

Có thứ này trong tay, sinh mạng của Thời Yến được bảo đảm, hiện tại Thần Quang còn đang kỳ ấu niên, Thời Yến thật sự không yên lòng được, quyết định đi xem thử.

Thời Yến xiêu vẹo đi, tốc độ càng lúc càng nhanh, khi cuối cùng tới chỗ gặp Khad trước đó, y liền ngẩn người.

Khad đã không thấy nữa, nhưng trên mặt đấu vẫn còn bộ đồ Khad mặc trước đó, trông đầy quái dị, quần áo đã bị dịch thể tanh tưởi thấm ướt, chậm rãi mục rữa, xung quanh bộ đồ đó, không ít cỏ dại thậm chí đã héo úa.

Trong đầu Thời Yến xẹt qua một cảnh đã thấy trong mật thất Thời gia, một tráng hán bị Thần Quang cắn trúng tay, sau đó dùng tốc độ mắt thường thấy dược mục rửa thành một bãi nước chết đi!

Nhưng tình huống lúc này còn quái dị hơn, Khad chết rồi, vậy Thần Quang đâu?

Thời Yến nhìn xung quanh, không thấy bóng dáng Thần Quang đâu, y vội vã xiu quẹo tỉ mỉ tìm kiếm xung quanh, rất nhanh phát hiện dấu vết chiến đấu giữa Khad và Thần Quang, vết rắn bò qua lớp cỏ để lại rất rõ ràng, Khad là ngự linh sư thuộc tính lôi, nơi hắn phát ra công kích lúc trước cũng lưu lại không ít dấu vết.

Thời Yến thuận theo chỗ Thần Quang đã bò tìm kiếm, chậm rãi đi đến bên đầm lầy.

Khu đầm lầm tanh hôi ngập trời, bên trong giấu không biết bao nhiêu độc vật, là một trong những khu vực nguy hiểm nhất gần đây, Thời Yến thấy vết tích Thần Quang trườn vào, nhìn chằm chằm đầm lầy, hai tay chậm rãi siết lại.

Ngay lúc này, trong đầm lầy có thứ gì đó động một chút.

Hai mắt Thời Yến không hề chớp nhìn chằm chằm hướng đó, mắt thấy động tác của thứ đó càng lúc càng rõ ràng, Thời Yến lấy Cửu Trọng Sát ra. Thần Quang bò vào đầm lầy, nếu chết ở đây, rất có thể sẽ trở thành bữa tối cho độc vật sinh sống trong đầm lầy. Nếu y không thấy thì thôi, nhưng đã thấy tự nhiên phải báo thù cho Thần Quang, nếu Thần Quang không chết…

Thời Yến nhìn chằm chằm thứ đang hoạt động đó, mắt thấy nó chậm rãi lại gần mình, Thời Yến dồn hết lực chú ý vào đó, cuối cùng, thứ đó bò tới trước mặt Thời Yến, đột nhiên, phóng lên!

Cửu Trọng Sát của Thời Yến lại không có chút động tĩnh nào, không chỉ không công kích, thậm chí còn thu về, vì khi Thần Quang càng lúc càng lại gần, liên hệ giữa Thời Yến và Thần Quang khiến Thời Yến nhanh chóng cảm giác được nó.

Thần Quang oạch một cái bò lên người Thời Yến, lúc này toàn thân nó tanh hôi, quanh người toàn là bùn trong đầm lầy, một con rắn màu trắng xinh đẹp biến thành con rắn màu xám dơ bẩn, nhưng Thời Yến lại không có chút bất mãn nào. Cảm nhận Thần Quang đu trên người mình, thân thể bất tri bất giác đã dài thêm cuốn quanh eo mình, phần đầu chen dưới cằm Thời Yến, Thời Yến vuốt thân thể nó, cũng học theo Thần Quang, dùng mặt cọ nó: "Tôi suýt cho rằng cậu chết trong đó rồi…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!