Chương 31: (Vô Đề)

Mấy ngày sau, Thời Yến nhận được thư thông báo nhập học của học viện Bolorei. Do năm nay Thời Yến đã mười lăm tuổi, thực lực tuy là hoàng cấp, nhưng năng lực thực chiến cùng lực bạo phát đã có thể sánh với ngự linh sư lục cấp, tiềm năng thiên phú biểu hiện ra hôm chiêu sinh cũng xác định y không thể chỉ dừng lại ở lục cấp, vì thế học viện xếp Thời Yến vào năm tư, phóng mắt nhìn xa, toàn bộ năm tư này hầu như đều là ngự linh sư lục cấp.

Thời Yến hiểu thực lực thực tế của bản thân mình đã hoàn toàn đạt đến lục cấp, vì thế nhìn thấy nhiều ngự linh sư lục cấp như thế, một chút áp lực cũng không có, nên làm gì thì làm thế, nhưng đối với người khác, Thời Yến là một ngự linh sư hoàng cấp, đối mặt với nhiều ngự linh sư cao cấp hơn mình vậy mà một chút cũng không hiểu lấy lòng nịnh bợ, rõ ràng chính là không đặt bọn họ vào mắt, thấy Thời Yến không biết điều như thế, bắt đầu từ ngày khai giảng, đã không có người thích bắt chuyện với y.

Thời Yến không bận tâm, không khí ở Bolorei rất tốt, học sinh đều là ngự linh sư, trong xương cốt luôn không tránh khỏi có chút thanh cao, thực lực của y thấp hơn người bên cạnh, lại không phải tính cách người gặp người thích, có như vậy cũng rất bình thường, chỉ cần không ai đến gây phiền toái cho y đã rất tốt rồi.

Chớp mắt lại qua mười ngày, Thời Yến cũng dọn toàn bộ từ khách sạn đến ký túc xá học viện, thời gian hai tuần đủ cho họ thích ứng với trường học. Khóa trình học viện cũng được an bài, nhưng, trước khi chính thức bắt đầu lên lớp, lại có một cuộc kiểm tra tân sinh.

Mỗi lần khai giảng, học viện sẽ tổ chức một lần kiểm tra tân sinh, bất kể là tân sinh hay học sinh cũ đều phải tham gia, cũng giống như ở Thời gia cứ cách một thời gian cần phải kiểm tra, chính là để khích lệ học sinh tiến bộ. Mà thành tích kiểm tra mỗi lần quyết định thứ hạng chỗ ngồi trong lớp.

Học sinh cũ hiển nhiên đã rất hiểu loại kiểm tra này, tuy Thời Yến chưa từng trải qua, nhưng nghe người bên cạnh nói chuyện, y cũng từ từ biết kiểm tra thông lệ mỗi năm đều không khác nhau mấy, không ngoài kiểm tra tinh thần lực và thực chiến.

Giáo viên phụ trách kiểm tra tinh thần lực là một người phụ nữ trung niên, ăn mặc nghiêm cẩn, tóc chải gọn gàng không một sợi rối, từ khi vào cửa đến bây giờ, biểu cảm gần như không có biến hóa gì, nhìn cực kỳ nghiêm túc cứng nhắc: "Tên cô là Tô San Mộc, là một ngự linh sư đỉnh lam cấp, sở trường thuật khống chế tâm, nửa năm đầu năm nay kiểm tra tinh thần lực của các em sẽ do cô phụ trách.

Ngự linh sư không kiên trì được quá năm phút dưới tay cô sẽ bị cho vào danh sách đen của học viện, lần kiểm tra giữa kỳ sau nếu thành tích đạt được vẫn không thể thông qua, thì sẽ bị giáng cấp học cùng năm ba. Vượt qua năm phút là đạt chuẩn, vượt qua mười phút là tốt, vượt qua hai mươi phút là ưu tú, người kiên trì đến cuối cùng sẽ lấy được phần thưởng thêm điểm trong lần kiểm tra giữa kỳ, hy vọng các em có thể nghiêm túc đối mặt mỗi lần kiểm tra, nó có liên quan mật thiết đến tương lai các em, đồng thời, học viện rất xem trọng tiến bộ của các em, hy vọng tất cả mọi người đều có thể thông qua lần kiểm tra này."

Tô San Mộc, sở trường thuật khống chế tâm… trong lòng Thời Yến chợt động, nhớ tới người duy nhất giỏi thuật khống chế mà y từng tiếp xúc – Mộc Lam, xem ra người tu luyện kỹ năng này, tinh thần lực nhất định rất cường đại.

Xung quanh truyền đến tiếng thầm thì to nhỏ của bạn học, ngũ cảm của Thời Yến nhạy bén hơn người thường, nhanh chóng nghe hết những lời xung quanh.

"Trời ơi… năm nay sao lại để bà phù thủy này tới phụ trách kiểm tra."

"Nghe nói bà ta là người Mộc gia?"

"Trước kia thì phải, hiện tại không phải, nghe nói vì làm người quá mức cương trực công chính, chém chết một đứa bé phạm sai lầm nhỏ, hơn nữa chết không nhận sai, Mộc gia thấy bà ta ngoan cố cứng đầu, đổi bà ta khỏi nhà. Lúc bà ta ra khỏi nhà, bị tước đoạt họ Mộc, dứt khoát đổi tên luôn, lúc đó bà ta là hoàng cấp, không ai ngờ dược, trong ba năm ngắn ngủi bà ta lại thăng lên lam cấp, sau tỉnh ngộ muốn về Mộc gia, nhưng Mộc gia gia chủ lại không đáp ứng."

"Gia chủ Mộc gia đầu bị lừa đá sao, ngự linh sư lam cấp cũng không cần, khi không tiện nghi cho Bolorei…"

"Khi không khổ chúng ta, sắp sửa phải bị bão táp tinh thần của bà ta ngược đãi rồi… thuật khống chế tâm của Mộc gia rất nổi danh…"

Tô San Mộc đứng trên bục giảng, tùy ý học sinh bên dưới nói đủ rồi, mới nói tiếp: "Nếu không có dị nghị, bắt đầu kiểm tra."

Bà vừa dứt lời, linh lực xung quanh đột nhiên nghẹn lại, cả giảng đường cứ như bị phong tỏa, giây tiếp theo, linh lực trong giảng đường cuộn trào, một luồng uy áp đáng sợ bùng phát từ thân thể lùn mập của Tô San Mộc, cuốn lấy từng người ở chỗ ngồi.

Thân thể Thời Yến lại không bị ảnh hưởng, chỉ có đầu bị luồng uy áp này làm choáng váng không ngừng, nhìn xung quanh, dường như không gian bị vặn vẹo, lập tức khiến y dâng lên một cảm giác đáng sợ không thể chống lại.

Đến lúc này, Thời Yến đã tiếp xúc qua không ít ngự linh sư cường đại, nếu nói cảm giác Thời Huân cho y giống như một đỉnh núi cao không thể với, cảm giác Thần Quang cho y là cả thế giới bị nó xâm nhập không đâu không có, thế thì tinh thần lực của Tô San Mộc giống như gió lốc, đến vừa nhanh vừa gấp, hơn nữa tạo nên ảo giác cho tinh thần y, lúc này, Thời Yến hoàn toàn không thấy được tình huống của người khác, cứ như cả giảng đường chỉ còn lại một mình y.

Ngay lúc này, Thời Yến chỉ cảm thấy Thần Quang trên cổ tay khẽ động, thân rắn lạnh lẽo bò lên theo cánh tay, đầu chui ra khỏi cổ áo Thời Yến, ngẩng đầu nhìn Thời Yến.

Thời Yến cắn răng thấp giọng nói: "Tôi không sao, chỉ là kiểm tra mà thôi."

Trước khi bắt đầu kiểm tra, Thời Yến đã từng dặn Thần Quang nhất thiết đừng tùy tiện hành động, vì thế lần này Thần Quang không trực tiếp chui ra, mà lặng lẽ bò đến cổ áo y, Thần Quang thấy Thời Yến quả thật không có nguy hiểm, nhưng lo lắng Thời Yến không thể kiên trì, bèn gác đầu lên giữa vai và xương quai xanh của y, ở đó được áo che chắn, người bên cạnh không nhìn thấy, nhưng Thời Yến vừa cúi đầu, mặt có thể chạm đến nó.

Thời Yến và Thần Quang có khế ước tương liên trên tinh thần, lúc này Thần Quang nằm trên người y, dường như có thể cảm giác được sự cổ vũ Thần Quang truyền đạt đến, Thời Yến ấm áp trong lòng, có Thần Quang phân tán lực chú ý, uy áp tinh thần của Tô San Mộc vốn chỉ nhắm vào lục cấp, Thời Yến từng vì ký khế ước với Thần Quang, tinh thần lực dưới kích thích của Thần Quang mạnh hơn người thường không ít, vì thế bất tri bất giác, hai mươi phút trôi qua, Thời Yến vẫn không cảm thấy gì.

Những người không kiên trì được đến hai mươi phút, sớm đã thoát ra khỏi ảo ảnh tinh thần Tô San Mộc tạo ra, bọn họ vừa nghỉ ngơi, vừa chú ý còn có những ai đang tiếp tục kiên trì, mắt thấy hai mươi phút đã qua, trong giảng đường chỉ còn lại hai người kiên trì, một người là Long Xuyên xếp thứ nhất trong lớp học kỳ trước, còn một người là Thời Yến, ánh mắt mọi người nhìn Thời Yến bất giác đều trở nên kinh dị.

Tinh thần lực của ngự linh sư hoàng cấp cư nhiên còn mạnh hơn những lục cấp như họ, những người này phần lớn dựa vào thực lực chính mình vào Bolorei, tự nhiên đều không phải túi rơm tự cho mình siêu phàm, bọn họ rất rõ ràng thực lực của mình không có vấn đề, vậy chính là tinh thần lực của Thời Yến mạnh hơn người thường nhiều.

Khó trách hoàng cấp có thể lên năm tư, cho dù đối phương tạm thời yếu hơn họ, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể vượt qua họ.

Giờ phút này, trong lòng không ít người xoay chuyển muôn hồi, ánh mắt nhìn Thời Yến mỗi người mỗi kiểu.

Chớp mắt ba mươi phút trôi qua, Long Xuyên cuối cùng không kiên trì nổi nữa, thoát khỏi bão táp tinh thần, thấy đã có người đứng đầu, Tô San Mộc thu lại uy áp tinh thần của mình, ánh mắt nhìn Thời Yến cũng mang theo mấy phần hiếu kỳ.

Long Xuyên có thể được xếp thứ nhất trong lớp, thực lực đương nhiên không cần phải nói. Những ngự linh sư này vẫn còn nhỏ tuổi, tiềm năng trong người còn chưa thể kích phát hoàn toàn, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng phát, học kỳ này có người vượt qua Long Xuyên, bà không hề bất ngờ chút nào, nhưng nếu là một ngự linh sư hoàng cấp thay thế, vậy rất đáng chú ý.

Thời Yến tỉnh khỏi bão táp tinh thần của Tô San Mộc, mở mắt ra, thấy không ít người đang nhìn mình chằm chằm, còn ném ánh mắt thân thiện sang, tuy có chút nghi hoặc, nhưng quan sát xung quanh một lượt, lại suy nghĩ một chút, y lập tức hiểu được có chuyện gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!