Chương 10: (Vô Đề)

Trước mắt Thời Yến, là một mặt biển màu bạc rộng vô biên, còn trên không trung, vô số điểm sáng bạc đang lấp lóe, ánh sáng màu bạc chớp chớp liên hồi, kết nên đội, xếp thành các hình dạng khác nhau, nhưng chỗ nhất trí duy nhất là, bất luận chúng tổ hợp thành cụm sáng thế nào, đều sẽ xoay chuyển quanh cụm sáng màu đen lớn nhất ở giữa.

Huỳnh quang nối liền màu bạc trên không cùng mặt biển màu bạc chiếu rọi lẫn nhau, dường như cả thiên địa này đều là màu bạc, Thời Yến đứng bên bờ biển, trở nên đặc biệt nhỏ bé.

Thời Yến không thể nào lý giải tại sao lại nhìn thấy cảnh tượng hùng vĩ như thế trong tháp thời gian, nhưng y hiểu, đây là cơ hội ngàn năm khó gặp, những điểm sáng màu bạc đó, toàn bộ đều là linh lực thời gian!

Mục đích họ vào đây là gì, không phải vì những bảo vật kia, mà là lấy được một linh lực thời gian, từ đó được Thời gia công nhận trở thành ngự linh sư chân chính!

Mà lúc này trước mắt Thời Yến lại có nhiều linh lực thời gian như thế, nhìn không thấy điểm cuối, túm cũng túm không xong!

Đương nhiên, cũng vì thế, Thời Yến căn bản không dám động thủ, nhiều linh lực thời gian như thế, mỗi cái tấn công y một lần, không quá một giây Thời Yến sẽ chết không thể chết thêm.

Thời Yến đứng tại chỗ không dám động đậy, nhưng không đại biểu mặt dây chuyền trước ngực Thời Yến cũng sẽ an phận giống y.

Thời Yến trân mắt nhìn mặt dây chuyền chậm rãi bay lên, lơ lửng trước ngực y, mà vòng sáng kim loại khảm quanh bảo thạch cũng càng lúc càng chói mắt.

Đột nhiên, mặt dây chuyền rời khỏi ngực Thời Yến, bay thẳng đến điểm sáng màu đen giữa không trung kia!

Thời Yến muốn giơ tay ngăn cản, nhưng tốc độ của nó quá nhanh, chớp mắt đã xông vào điểm sáng màu đen, nhanh chóng bị nuốt chửng.

Thời Yến ngẩn người nhìn, may là y vẫn còn một tia liên hệ mỏng manh với mặt dây chuyền, Thời Yến nhìn chằm chằm điểm sáng đen kia. Rất nhanh, điểm sáng đen giữa không trung dường như bị ảnh hưởng, càng lúc càng tối, điểm sáng cũng càng lúc càng nhỏ, cuối cùng biến thành cỡ giống với linh lực thời gian bình thường, chẳng qua vẫn là màu đen.

Linh lực thời gian màu bạc xung quanh dường như bị kinh sợ, thi nhau lao tới điểm sáng màu đen, Thời Yến lúc này nhìn ra được, lúc linh lực thời gian màu bạc lao tới linh lực thời gian màu đen, rất nhanh đã bị hút lấy, sau đó linh lực thời gian màu đen liền lớn hơn trước đó một chút, nhưng không biết tại sao, vừa biến lớn xong, nó lại lập tức biến nhỏ, cứ như bị thứ gì vô hình cắn nuốt.

Cứ thế tăng xong lại giảm không biết qua bao nhiêu lần, Thời Yến ở bên cạnh nhìn một lát thì mất kiên nhẫn, nhanh chóng ngồi xuống lợi dụng chút thời gian này tu luyện. Linh khí ở đây vô cùng sung túc, không biết gấp bao nhiêu lần linh khí Thời gia, phải nhân lúc này tranh thủ tu luyện.

Trước khi vào đây, Thời Yến đã chuẩn bị chu toàn, mang theo không ít lương thực, cũng không biết đã qua bao lâu, Thời Yến đói liền ăn, buồn ngủ liền ngủ, mắt thấy linh lực thời gian trên không càng lúc càng ít, mà linh lực ở đây trong mấy tiếng rõ ràng cũng giảm đi, Thời Yến bèn dừng tu luyện.

Thời Yến ở lại đây lâu như thế, không chỉ bổ sung lại toàn bộ linh lực đã tiêu sạch trước đó, linh lực trong người tựa hồ cũng vì lần tiêu hao này, lượng tồn trữ cao hơn trước không ít, sương hóa cũng nồng hơn.

Lúc này Thời Yến bắt đầu thử liên hệ với dây chuyền, tia liên hệ giữa y và mặt đây chuyền vô cùng mơ hồ, nhưng vẫn có thể cảm giác được mặt dây chuyền đang ở gần đây. Mắt thấy linh lực thời gian trên không càng lúc càng ít, chỉ còn lại cỡ mười mấy điểm, mà điểm sáng màu đen cuối cùng đã không còn thừa sức, rơi từ trên không xuống, nhưng kỳ dị là, hướng nó rơi, lại là chỗ của Thời Yến.

Nhìn cầu sáng màu đen rớt vào lòng mình, Thời Yến muốn tránh đi, nhưng cảm giác mặt dây chuyền  đang ở bên trong, cuối cùng y vẫn đứng nguyên tại chỗ không động đậy.

Điểm sáng màu đen lao vào trong lòng Thời Yến, Thời Yến bị xung lực đẩy lùi vài bước, cúi đầu nhìn, dây chuyền bất tri bất giác đã trở về trước ngực y, mà cầu sáng đen trong lòng rõ ràng là linh lực thời gian có hình dạng rất giống thỏ.

Linh lực thời gian bình thường đều là màu bạc, hơn nữa biến thành động vật ăn cỏ, mọc một đôi cánh trong suốt, vì là linh lực hóa thành, có thể để ngự linh sư hấp thu, cuối cùng trở thành ấn ký chìa khóa màu bạc, hiện lên ở chỗ cổ tay của ngự linh sư, đây cũng là một trong những ký hiệu của ngự linh sư Thời gia.

Nhưng cái này rất khác biệt, nó là màu đen, ngay cả cánh cũng màu đen. Tuy cả người đen thui, nhưng con mắt lại là màu bạc, rất giống màu con ngươi của Thời Yến lúc thi triển "thời gian", do là hình dạng thỏ, tuy linh lực thời gian này có vẻ rất cổ quái, nhưng lại không thấy đáng sợ.

Thấy Thời Yến nhìn nó, con thỏ đen chớp mắt một cái, nó thử đập cánh, dường như muốn bay lên, nhưng vô ích, ngược lại nhảy nhảy trong lòng Thời Yến, thấy Thời Yến túm chặt nó không buông, con thỏ lại chớp chớp mắt với Thời Yến, mở miệng: "Xin chào, tiểu nhân loại đáng yêu…"

Sắc mặt Thời Yến biến đổi, linh lực thời gian nói trắng ra là do linh lực hình thành, chỉ là một loại tượng trưng mà thôi, vì thế không có ý thức, nhưng con thỏ này cư nhiên biết nói chuyện?

Đây rõ ràng đã không chỉ là sinh mạng có trí tuệ nữa, có thể câu thông với nhân loại, chỉ số thông minh thậm chí có thể so với nhân loại. Trong giới ma thú, chỉ có yêu thú đỉnh cấp mới làm được như thế.

"A… xin dịu dàng chút, dịu dàng chút được không… tuy tôi trông có vẻ rất mập rất đáng yêu, nhưng thực tế tôi vô cùng mỏng manh!" Con thỏ nghiêm túc nói: "Tôi thấy được sự chấn động trong mắt cậu, xem ra cậu đã hiểu tôi là một sinh vật trí tuệ có sinh mạng, cho nên, đàm phán tiếp theo, tôi hy vọng cậu có thể dùng thái độ tôn trọng bình đẳng, đối diện tôi."

"Đàm phán?" Thời Yến nhanh chóng hoàn hồn, nhíu mày.

"Đúng…" Con thỏ vỗ vỗ cánh, híp mắt nhìn Thời Yến nói: "Chúng ta có thể có phương thức gặp mặt kinh hỉ này, xem ra giữa chúng ta vô cùng hữu duyên, không bằng tôi và cậu giao dịch đi, tôi giúp cậu bắt một linh lực thời gian qua đây, để cậu hoàn thành nhiệm vụ gia tộc, mà cậu, thì thả tôi về biển…"

"Mày có thể giúp tao bắt được linh lực thời gian?" Thời Yến chỉ lên trời, "Mày bay được sao?"

"À, tuy tôi không bay được, nhưng cậu nhất thiết đừng xem thường tôi, mấy linh lực thời gian này vô cùng gian xảo, nhưng tôi có biện pháp đối phó chúng, chỉ cần cậu đáp ứng giao dịch giữa chúng ta…"

"Sao mày biết nhiệm vụ gia tộc của Thời gia? Có người từng nói với mày sao?" Thời Yến ngắt lời nó, hỏi.

"Cái này… không cần ai nhắc, các cậu cứ hai  năm đều có người vào, mục đích thật sự quá rõ ràng… kỳ thật nếu các cậu chỉ cần linh lực thời gian thì thôi, nhưng đám nhóc tham lam kia còn muốn tất cả bảo vật ở đây, có một cái chưa đủ, còn muốn nhiều hơn, bản thân đạt được còn không đủ, còn muốn đi cướp của người khác, tiểu quỷ bảy tám tuổi đã thế, cũng không biết những ông già đó làm sao bồi dưỡng, vấn đề tố chất hậu đại là vấn đề vô cùng nghiêm túc, mấy năm nay tiểu quỷ tiến vào càng lúc càng đáng sợ, thật phiền muốn chết…" Con thỏ bla bla nói, bất tri bất giác oán trách một đống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!