[Trở về năm ngày trước]
Sau khi kết thúc buổi chầu trở về, Tiêu Cảnh Hoằng nhận được tin tức từ Khâm Thiên Giám xin cầu kiến.
Trước nay Tiêu Cảnh Hoằng không tin thần nghi quỷ, vậy mà lần này lại phá lệ cho đám đạo sĩ vào cung làm lễ trừ tà, chính Khâm Thiên Giám cũng cảm thấy hoang mang.
"Hoàng thượng, bao đời nay Khâm Thiên Giám đều chỉ thực hiện đúng nhiệm vụ của mình là trên xem thiên văn, dưới tường địa lý, vận dụng sao và trăng để dự đoán tự nhiên của đất trời, chúng ta… chúng ta không phải là thầy pháp, cũng không phải phường bói toán, sao có thể…"
"Có cái gì mà không làm được. Múa loạn một bài, viết loằng ngoằng một câu chú. Khó lắm sao?" Tiêu Cảnh Hoằng hừ lạnh.
Mấy người Khâm Thiên Giám nhìn nhau, mặt méo xệch:
"Vậy… bệ hạ muốn chúng thần bói ra quẻ gì?"
"Đại hung đi. Cái gì mà xấu xa tà ác nhất, cần phải lập tế đàn cầu nguyện thì báo lên."
"Nếu vậy thì chuyện tế đàn…?"
"Giao cho Lễ bộ thực hiện." Tiêu Cảnh Hoằng lãnh đạm nói.
Khâm Thiên Giám làm việc rất nhanh, chỉ hôm sau đã hùng hồn tuyên bố trên Thiên Chính Điện việc có một thế lực tâm linh đen tối đang ám lấy hoàng cung Bắc Bình, cũng may bọn họ đã tìm đã phương án giải quyết.
Bản đầy đủ nhất của truyện được đăng tải tại page Ổ Mèo Mụp Sữa. Like và follow page để ủng hộ truyện nhé.
[Ba ngày trước]
Tại Ngự thư phòng.
Lễ bộ thượng thư trong trang phục màu xanh thẫm hớn hở thông báo đã cho dựng xong đài cầu nguyện theo sơ đồ bố trí của bên Công bộ.
Tiêu Cảnh Hoằng gật đầu ra vẻ hài lòng, sau đó quay sang hỏi Khâm Thiên Giám.
"Làm thế nào để biết được ai trong hai người đó chính là nhân vật mà quẻ đại hung nhắc đến?"
Khâm Thiên Giám cúi đầu, tròng mắt đảo một vòng rồi chậm rãi đáp:
"Chỉ một biểu hiện nhỏ khác lạ cũng sẽ cho chúng ta biết đó là ai."
"Giống như những điển tích ngày xưa vậy. Người có tâm ma trong lòng ắt không thể nào tịnh tâm ngồi thiền, nhất là nơi Phật tổ đang soi sáng."
"Đến lúc đó, chúng thần sẽ quan sát thật kỹ, cùng với trụ trì chùa Trấn Quốc, nhất định sẽ tìm ra được manh mối."
Tiêu Cảnh Hoằng gật đầu, đặt một tờ chiếu chỉ đã viết sẵn lên bàn, giọng nặng nề nghiêm túc.
"Trẫm đã nhượng bộ các khanh ở trên Thiên Chính Điện, đồng ý thực hiện nghi lễ lựa chọn theo cách thức cổ xưa của tổ tiên.
Nhưng sau bảy ngày ở chùa Trấn Quốc mà các khanh không đưa ra được lý do hợp lý trong việc chọn lựa hoàng hậu thì vị trí này sẽ do đích thân trẫm chỉ định và các khanh không có quyền phản bác."
Dù trên chiếu chỉ phong hậu cái tên vẫn còn để trống nhưng câu nói này của Tiêu Cảnh Hoằng rơi vào tai bọn họ đã cho thấy rõ quyết định của hắn thiên về người nào rồi.
Nếu muốn mọi việc ngã ngũ ngay lập tức, bọn họ bắt buộc phải hành động.
Bản đầy đủ nhất của truyện được đăng tải tại page Ổ Mèo Mụp Sữa. Like và follow page để ủng hộ truyện nhé.
[Hai ngày trước]
Tại chùa Trấn Quốc.
Khâm Thiên Giám cùng Lễ bộ thượng thư và Uông đại giám đã tập hợp cùng nhau đi đến đài cầu nguyện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!