Tuy đã dọn vào Khôn Ninh cung nhưng Tiêu Cảnh Hoằng vẫn chưa chính thức nâng vị cho Tô Y Điềm.
Nếu xét theo thứ bậc đang được duy trì thì hiện tại nàng vẫn chỉ là một Khánh Tần nhỏ bé.
Thật ra cái này là do Tô Y Điềm đã yêu cầu Tiêu Cảnh Hoằng tạm thời chưa cần thiết phải thay đổi vị trí của nàng ở trong hậu cung.
Tất nhiên là Tiêu Cảnh Hoằng đồng ý, hai người đã thỏa thuận từ trước rồi.
Cho nên, một Khánh Tần vừa trở về cung sau khi đội mồ sống dậy, ngay lập tức lại nhận được ân sủng của hoàng đế cả một đêm chắc chắn sẽ gây ra một trận sóng gió ồn ào bên trong hậu cung đã lạnh lẽo như một tảng băng trôi. (1)
Nguyên lý tảng băng trôi: đừng nhìn phần bề nổi mà đánh giá phần chìm của tảng băng.
Những phi tần bị bỏ bê mấy năm nay, sống vật vờ như hồn ma bóng quế mà chưa bao giờ được diện kiến long nhan trên thánh giá đã âm ỉ sự buồn tủi trong tâm can chỉ chực chờ một ngọn gió thoảng qua sẽ bùng lên thành ngọn lửa đố kỵ cháy mãnh liệt.
Chuyện này Tô Y Điềm đã dự đoán từ trước, vô cùng bình thản nói với Mẫn Nhi và Xuân Nghi chuẩn bị đón khách.
"Lư mỹ nhân xin cầu kiến."
Không tiếp.
"Dung chiêu nghi gửi quà mừng nương nương trở về."
Không nhận.
"Huệ phi sai người đưa thiệp mời qua muốn nương nương tham gia tiệc trà ở Ngự Hoa Viên."
Không gặp.
Lúc này Mẫn Nhi có chút lo lắng đi đến bên cạnh nói nhỏ vào tai Tô Y Điềm:
"Như vậy có hơi không ổn đó nương nương."
Tô Y Điềm nghiêng đầu, hứng thú nhìn Mẫn Nhi: Vì sao?
"Tiệc trà lần này là do Nhàn quý phi tổ chức. Đã lên kế hoạch từ trước rồi. Toàn bộ phi tần trong cung đều tham gia…"
Cho nên…?
Mẫn Nhi suy nghĩ một lúc lâu, uyển chuyển trả lời:
"Nhàn quý phi dù gì vẫn đang là người đứng đầu hậu cung. Nếu chúng ta cố tình ra mặt chống đối, có thể sẽ khiến nhiều người căm phẫn."
Tô Y Điềm nghe đến đây thì nở nụ cười:
"Buổi tiệc trà này ta đã từ chối, tức là đã không có ý nể mặt bọn họ rồi, còn gì phải lo với chả sợ nữa chứ."
Nhưng mà… Nói đến đây Tô Y Điềm đột nhiên đứng dậy:
"Ở trong nhà mãi cũng ngột ngạt rồi, chúng ta ra Ngự Hoa Viên dạo chơi thôi nào."Ngự Hoa Viên đương mùa hoa nở rộ.
Cái nóng nực oi ả của mùa hè dường như không hề chạm đến nơi này.
Những hàng cây cổ thụ đổ xuống những bóng râm khổng lồ che mát cả một khoảng trời rộng lớn, điểm xuyết là bao nhiêu kỳ hoa dị thảo đua nhau tỏa hương sắc theo từng cụm.
Mặt hồ trong xanh như màu ngọc bích thượng hạng nhất, nhìn rõ được đàn cá đủ sắc đang thảnh thơi bơi lội theo dòng nước.
Tô Y Điềm cùng Mẫn Nhi và Xuân Nghi rảo bước trên con đường đá xanh rợp bóng cây xanh mát, từ đằng xa đã nghe thấy âm thanh đàn hát nói cười của nữ tử.
"Là tiệc trà của Nhàn quý phi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!