Sự dịu ngoan của Tô Y Điềm khiến một nhà Khương Cẩm Hoa vô cùng hài lòng.
Giả vờ ngây ngốc để đổi lấy thời gian yên tĩnh thế này, nàng cảm thấy xứng đáng.
Lần này, Tô Y Điềm nhịn đau cắt một khối bạc vụn ra để mua vải và chỉ tơ bóng làm cho Thường Tiểu Hi hai bộ trang phục mới, Khương Cẩm Hoa nào dám làm phiền sạp hàng của Tô Y Điềm nữa chứ.
Thậm chí bà ta còn khen nàng đến tận mây xanh, rau cá trứng gà cũng cắt qua cho nàng một ít, gọi là quan tâm đến con cháu trong nhà.
Rất nhanh gió lạnh đã bắt đầu càn quét, ban đêm nằm trong nhà mà Tô Y Điềm vẫn nghe rất rõ tiếng hú ma mị trên dãy Cửu Sơn.
Lần này nàng có sự chuẩn bị kỹ càng, đàn gà con trong sân đã lớn, tốc độ đẻ trứng cũng rất đều đặn.
Thời gian qua Tô Y Điềm nhận được một đơn hàng của một vị tiểu thư nhà giàu trên trấn, tay nghề khéo léo khiến nàng ta rất vừa lòng, thưởng cho ít bạc cùng hai xâu thịt. Coi như mùa đông này không thiếu thịt để ăn.
Năm con cá đổi ngoài chợ đã được ướp muối phơi khô, rau cải cũng đã được ngâm và nén lại kỹ càng, chỉ cần lấy ra là ăn được.
Sáng nay nàng lại dùng ba đấu gạo đổi lấy thêm củi khô trong nhà.
Coi như mọi thứ đã đầy đủ, chỉ còn quấn chăn nằm chờ cho qua một tháng mùa đông giá lạnh nhất trong năm này.
Lễ Trùng Cửu năm nay, Khương Cẩm Hoa cũng không ngại mời Tô Y Điềm sang nhà nội tổ mẫu của Thường Tiểu Hi ăn tiệc.
Đây là một trong những dịp mà tất cả người của nhà họ Thường ở quanh trấn Thạch Đầu tề tựu lại để thăm hỏi các bậc cao niên trong nhà.
Nhân dịp này, Khương Cẩm Hoa dự tính sẽ gán ghép Tô Y Điềm với một người họ hàng xa của Thường Chấn.
Truyện thuộc về Đây Là Một Con Mèo Sữa và chỉ được đăng tải bản đầy đủ tại Ổ Mèo Mụp Sữa, vui lòng không reup nếu không có sự đồng ý của tác giả.
Chuyện này cũng không qua mắt được Tô Y Điềm, nhưng nàng vẫn đồng ý tham gia.
Bởi vì nàng đang muốn gặp lại một cố nhân ở đó.
Đúng như Tô Y Điềm dự đoán, nàng cuối cùng cũng nhìn thấy Mã Khả.
Đời trước, nàng ngu muội, không nhìn ra người tốt ở bên cạnh mình.
Nội tổ mẫu nhà họ Thường đã cắm rễ ở trấn Thạch Đầu này cả một đời người. Tốt xấu gì bà cũng nhìn rõ được vài thứ.
Mã Khả hiện chỉ là một nha binh quèn, nhưng tính tình cương trực, thân hình cao lớn, mang lại cảm giác vững chắc an toàn.
Nội tổ mẫu nhà họ Thường muốn Thường Tiểu Hi kết đôi với Mã Khả, bà tin tưởng nam nhân này sẽ là bờ vai che mưa che nắng cho nàng ta.
Nhưng Khương Cẩm Hoa lại muốn trèo cao, dù sao Thường Tiểu Hi nhà bà ta cũng có chút ít nhan sắc, trước nay đều nổi tiếng là mỹ nhân đứng hàng thứ nhất thứ hai ở trấn Thạch Đầu, sao có thể vùi mình trong bãi phân trâu nhà họ Mã được chứ.
Mà Tô Y Điềm kiếp trước đã nhìn thấy Mã Khả kết hôn, thê tử của Mã Khả là con gái nhà làm đậu hủ trong trấn. Sau này lại nghe nói Mã Khả xin gia nhập quân ngũ dưới trướng của Vệ giáo úy ở Diễn Châu, một nhà bốn người cùng chuyển đến đó, sống rất sung túc và hạnh phúc, Mã Khả được phong hàm thất phẩm càng khiến cả nhà họ Mã nở mày nở mặt.
Chuyện này do chính miệng Khương Cẩm Hoa viết thư than thở với Tô Y Điềm, bởi vì ngày xưa nông cạn, không nhìn ra được người tài ở bên cạnh, để Thường Tiểu Hi gả qua nhà huyện thừa Cửu Sơn, suốt ngày đánh nhau với mấy thị thiếp trong nhà.
Nếu ngày ấy biết hạ mình xuống một chút, Thường Tiểu Hi giờ này có thể là chính thê của quan lại tòng thất phẩm.
Tô Y Điềm ghi nhớ rất kỹ lời này của Khương Cẩm Hoa.
Chính nàng lúc ấy cũng cảm thấy tiếc nuối thay bản thân mình.
Vậy thì đời này, nàng phải cố gắng nắm lấy sợi dây may mắn mà ông trời ban tặng.
Truyện thuộc về Đây Là Một Con Mèo Sữa và chỉ được đăng tải bản đầy đủ tại Ổ Mèo Mụp Sữa, vui lòng không reup nếu không có sự đồng ý của tác giả.
Mã Khả này, con người của y có vẻ khô khan bộc trực, nhưng lại rất chân thật. Trải qua nhiều sóng gió, Tô Y Điềm giờ lại cảm thấy yêu thích tính cách này của y.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!