Chương 53: Muốn Gả Cho Vương Gia Sao

Quán trà trong kinh thành náo nhiệt bất phàm, có một người đang cầm ly trà, bỗng đột ngột nói lớn.

"Không biết cần đây mọi người có nghe tin gì chưa?"

Người ngồi gần bị vẻ Bí mật khủng lồ của hắn gợi lên lòng hiếu kỳ, vội vàng hỏi:

"Chuyện gì vậy? Gần đây ta đâu có nghe chuyện lớn gì đâu ta."

Một kẻ khác cũng buồn bực nói: Đúng vậy.

Người nọ cười hắc hắc, ý bảo bọn họ ghé tai vào miệng mình, rồi thật cẩn thận xem xét đám người bu quanh bốn phía, thấp giọng nói:

"Là về nốt chu sa trong lòng viện trưởng thư viện đấy."

"Vị đại nhân này có thể có chuyện gì, ta thấy là ngươi nói bừa thì có."

"Là như này, nếu ngươi muốn nói chuyện vợ cả mới vừa chết liền tục huyền, vậy thì cũng không cần, Mộ viện trưởng tình thâm ý trọng, tục huyền vì một là gia huấn, vì muốn kéo dài dòng chính, hai là Tứ công tử còn bé, cần mẫu thân bên cạnh; bọn họ một nhà thuận hòa vui vẻ, có thể có cái chuyện gì mà không nói được chứ.

"Người nọ táp lưỡi lắc đầu,"Ngươi ngưỡng mộ Mộ viện trưởng tiếp đi, không thể đánh giá một người qua vẻ bề ngoài, cũng không thể chỉ nghe lời nói từ một phía.Ta không tin, ngươi có chứng cứ sao?

Từng ấy năm tới nay, Mộ gia tham dự yến hội, lần nào mà chẳng là Tứ công tử đi theo? Hơn nữa, nếu có vấn đề thì đã sớm truyền ra rồi, còn tới lượt ngươi đi kể à?Ây, tin hay không tùy ngươi, việc này là chính mắt Lâm phu nhân nhìn thấy, Tứ công tử bị ủy khuất, Mộ viện trưởng không những không tìm chân tướng cho y, lại còn giúp con vợ lẽ giáo huấn dòng chính.Không thể nào?Tới đây, ta kể từ từ cho các ngươi nghe......

"...... Đối với đống chuyện bên ngoài, Mộ Du coi như mắt điếc tai ngơ, nhưng không chịu nổi hệ thống cứ thông báo liên tục, y cũng chỉ giả vờ nghe một chút. Hệ thống:" Hiện tại, cái vụ ngươi bị mẹ kế với con vợ lẽ khi dễ đã gây bao gió tanh mưa máu trong thành rồi, tuy rằng phần lớn bọn họ không tin.Mộ Du: Ừm.

"Mộ Du tiếp tục động tác trên tay, vẽ thêm một cành mai// dư thừa//. Hệ thống:" Ngươi không có cảm giác thành tựu sao?Mộ Du: Vụ này cũng phải có cảm giác thành tựu?

"Hệ thống nghĩ nghĩ nói:" Trả thù là một loại khoái cảm.Mộ Du: Nếu vì chuyện nhỏ như vậy mà làm ta sinh ra khoái cảm trả thù, ta cũng không khỏi quá coi thường Mộ Dương Trác rồi.

"Hệ thống thở dài một hơi, bất đắc dĩ:"

Ngươi không thể biểu hiện cao hứng chút sao.

"Mộ Du nâng tay lên, nhìn bức hoa mai đồ của mình, hỏi:" Chẳng lẽ tâm tình tốt của ta chưa đủ rõ à?

"Ngươi không thấy hoa mai nở khắp chạc đầu, nụ trắng hơn tuyết đè ép cả tuyết luôn sao. Hệ thống:...... Tha thứ cho nó nhìn hoa mai quá"Hiện đại hoá

", hoàn toàn không nhận ra thứ Mộ Du vẽ là hoa mai. Mộc Nguyệt từ bên ngoài tiến vào, hành lễ với Mộ Du, nói:"Chủ tử, đại tiểu thư dẫn người tới.Cô ta tới làm cái gì?

"Mộ Du nhíu nhíu mày. Hệ thống:" Đương nhiên là tới khoe của với ngươi rồi, Bách Lý Nghiệp vừa đến đây trao đổi tín vật với Mộ Hân—— là một khối ngọc bội xa xỉ giá đắt ghê gớm.Mộ Du: Vậy cũng thật là đáng để khoe."

Y nhớ rõ đời trước, khi trăm dặm nghiệp cưới mình, hắn đưa tín vật bình thường giá rẻ, viết xong bát tự là đi luôn.

Hệ thống lập tức ngậm mồm, đến đây, nó không nói nữa.

Mộc Nguyệt chưa kịp giải thích, Mộ Hân đã bước vào đại môn.

Cô ta nhìn quét quanh một vòng, kiêu căng giương mắt nhìn về phía Mộ Du,

"Tứ đệ được nhật tử gần nhất[?], thật là không tồi a."

Mộ Du không cãi lý với ả, gọi Mộc Nguyệt đem cất bức họa, nói cho có lệ:

"Đại tỷ được nhật tử gần nhất, cũng không tồi."

Mộ Hân hừ lạnh một tiếng, bộ dạng Ta là chủ nhân ngồi một bên,

"Mộ Du, ngươi không ngờ tới nhỉ, ngươi tính kế ta và Tam hoàng tử, lại không nghĩ đến việc Tam hoàng tử không những không như ý ngươi —— chán ghét ta, ngược lại càng thêm ưu ái ta nhỉ."

Mộ Du thu bút vẽ, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!