Từ thư phòng đi ra, cả người Mộ Du đều thần thanh khí sảng.
Hệ thống không nhịn được vỗ tay:
"Cái mặt chuyển màu vừa rồi của Mộ Dương Trác quả thực làm ta khoái chít đi được!"
Mộ Du:
"Ai nói không phải đâu."
Y cố ý làm Mộ Dương Trác hiểu lầm, những việc này tất cả đều là Bách Lý Tiêu Minh nói cho y nghe, chứng thực việc thế lực của Bách Lý Tiêu Minh thẩm thấu sâu vô cùng, làm Mộ Dương Trác bị kẹp giữa Thái Tử với Nhị hoàng tử bồi hồi không chừng; hai là che giấu chuyện làm sao y lại biết được thông tin này.
Ba, cuối cùng là vì y muốn lừa đi sự tín nhiệm của Mộ Dương Trác, làm hắn tin tưởng lời Mộ Du nói
"một người vinh quang tất cả vinh quang, một người tổn thất cả họ tổn thất"
Hiện tại xem ra hiệu quả rất tốt, Mộ Du nheo nheo mắt, y lừa đến nỗi bên phía Bách Lý Nghiệp cũng muốn mau chóng đồn ra ngoài là, Mộ phủ căn bản không có dát vàng lên người hắn.
Cứ như vậy, trăm dặm nghiệp khẳng định sẽ mượn sức Lâm gia, mà biện pháp tốt nhất, chính là hứa hẹn vị trí chính thê còn trống.
Đến nỗi muốn thực thi thế nào, cũng không cẩn thận ngẫm lại.
Hệ thống:
"Ngươi nhờ Bách Lý Tiêu Minh hỗ trợ không phải là được rồi sao?"
Mộ Du:......
Sao ta không thể là chính mình? Cái gì cũng phải dựa vào hắn?
Hệ thống: Cái gọi là dưới đại thụ có bóng râm[?], hiện tại có cái một cây trắng bự như vậy, vì sao lại không lợi dụng cho tốt chứ?
Mộ Du:
"......! Ngươi chờ ta suy nghĩ suy nghĩ kĩ đã."
Hệ thống không ép buộc y, đối với người ở thời đại này, tư tưởng của Mộ Du nhờ nó hun đúc, đã trở nên thiệt là độc lập tự chủ.
Có thể dựa vào chính mình, mà không cần dựa vào người khác, đối với ký chủ mà nói, quả là một chuyện tốt.
Một người một hệ thống trong lòng hiểu rõ mà không nói ra cũng không nhắc lại, Mộ Du trở về sân viện của chính mình.
Song Hỉ nhìn thấy người trở về, vội vàng đến đón,
"Thiếu gia đã về rồi."
Mộ Du gật gật đầu.
Nhạc Nguyệt từ một bên nhảy ra, vui vẻ nói: Chủ tử.
Mộ Du bảo Mộc Nguyệt đi canh bên ngoài, lại gọi Nhạc Nguyệt đi châm trà, y ngồi bên cạnh bàn, nhìn chằm chằm Song Hỉ.
Song Hỉ đối thượng đôi mắt Mộ Du, sự thấp thỏm bất an trong lòng lại dâng lên.
"Song Hỉ, ngươi còn muốn quay về hầu hạ cha ta nữa không?" Mộ Du không chút hoang mang nhận trà Nhạc Nguyệt pha, mân mê hai cái, rồi để ly trà trên bàn.
"Ý của thiếu gia là......"
"Mộ gia từ một dòng dõi thư hương không quyền không tiền phát triển thành thân tín hiện tại của bệ hạ, ngươi ở trong phủ nhiều năm, cũng có nghe thấy vài chuyện."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!