Chương 3: (Vô Đề)

Tam sư đệ không chịu nổi cảnh con gái rơi lệ.

Mặt hắn đỏ bừng: "Không… không… muội hiểu lầm… ta không phải…"

Lục Trà đổi giọng, hàng mi đẫm lệ, như đóa bạch liên yếu ớt trong mưa:

"Không sao, muội biết tâm của huynh là tốt."

"Huynh đã tốn công sức luyện Dưỡng Nhan Đan tặng cho muội."

Tam sư đệ: "… Hả?"

Hắn mơ màng cảm thấy có gì đó sai sai.

"Muội tha thứ cho Tam sư huynh, muội biết huynh luôn nghiêm túc, ngàn vạn lần đừng vì muội mà thức đêm luyện thêm mấy lò Dưỡng Nhan Đan nhé."

"Muội không nỡ để huynh vất vả vì muội như vậy."

Tam sư đệ ngơ ngác gật đầu, định mở miệng đồng ý thì chút lý trí ít ỏi còn sót lại kéo hắn về thực tại.

"Vậy tiền Dưỡng Nhan Đan…"

"Tam sư huynh thật tốt, muội là cô gái hạnh phúc nhất trên đời, có người sư huynh tài giỏi nhất thế giới nguyện ý luyện đan cho muội, muội thích huynh nhất!"

Mũi tên mang dòng chữ "thích nhất" b.ắ. n thẳng vào tim Tam sư đệ.

"Tam sư huynh luyện đan nhớ nghỉ ngơi, đừng quá sức nhé."

Mũi tên mang theo sự quan tâm của nữ thần b.ắ. n thẳng vào mặt Tam sư đệ.

Thấy Tam sư đệ sắp đầu hàng, hắn vùng vẫy đứng dậy.

"Sư… sư muội… ta gần đây đang nghiên cứu một phương thuốc mới, dồn hết tiền bạc vào thí nghiệm, giờ túi rỗng…"

Tam sư đệ nói được một nửa thì dừng lại.

Một giọt nước mắt long lanh đọng trên khóe mi, đôi mắt sư muội long lanh, nàng đưa tay gạt nước mắt, cổ tay mảnh mai yếu ớt.

Ta dụi mắt, sao lại thấy xung quanh sư muội toàn là hoa thủy tiên xinh đẹp động lòng người thế này?

Ảo giác do hào quang trà xanh tạo ra sao?

"Muội biết. Huynh đang miệt mài nghiên cứu đan dược cao cấp, muội cũng thường xuyên áy náy vì sự tùy hứng của mình làm chậm chễ thời gian tu luyện của huynh."

"Huynh có biết muội thường ghen tị với cái lò luyện đan dưới tay huynh không? Tại sao muội muốn gặp huynh một lần lại khó khăn như vậy, thậm chí còn bị huynh hiểu lầm. Trong khi vật vô tri vô giác kia lại có thể ngày đêm bên cạnh huynh, được huynh nâng niu."

"Muội thật sự…"

Câu nói cuối cùng nghẹn lại trong cổ họng, giọt nước mắt lóng lánh cũng lăn dài xuống má.

Mũi tên thứ ba mang theo ánh vàng, xuyên qua không gian và thời gian, đ.â. m xuyên qua người Tam sư huynh.

Tam sư đệ bị ánh sáng thánh thần bao phủ, hắn thất thần quỳ sụp xuống đất.

"Sư muội, đan dược này ta tặng cho muội."

Tam sư đệ thua!

Lục Trà sư muội thắng!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!