Võ đường tu luyện
Sau khi chào hỏi với Tô Lam một tiếng, Diệp Trần đi ra cửa, đi tới trước mặt Đường Thanh Nhã, lúc này Đường Nghiệp cũng từ trên xe bước xuống,
"Diệp tiên sinh, chuyện ngày hôm qua…"
Vẻ mặt Đường Nghiệp áy náy, đang định hướng Diệp Trần xin lỗi, Diệp Trần khoát tay áo,
"Có chuyện gì lên xe trước hãng nói!"
Nếu như để Tô Lam nhìn thấy, khó tránh khỏi sẽ suy nghĩ, đây cũng là nguyên nhân mà Diệp Trần không mời Đường Nghiệp và Đường Thanh Nhã vào trong quán cơm.
Bạn phải biết rằng trong con mắt của Diệp Trần, Đường gia không tính là gì, nhưng đối với những người được sinh ra và lớn lên ở Vân Châu, Đường gia không thể nghi ngờ là có sự tồn tại của hoàng đế.
Sau khi ba người lên xe, xe từ từ di chuyển về phía trước.
Diệp Trần và Đường Nghiệp ngồi ở hàng sau, Đường Thanh Nhã thì ngồi lên chỗ tay lái phụ, còn có một tên lái xe.
Diệp Trần trực tiếp nói ngay vào chủ đề chính:
"Ông Đường, tôi biết ông muốn hỏi cái gì, ông yên tâm, coi như xem ở trên mặt mũi của Thanh Nhã, tôi cũng sẽ không thấy chết mà không cứu!"
Đường Thanh Nhã lập tức mừng rỡ,
"Diệp Trần, cảm ơn…"
Diệp Trần mỉm cười,
"Cô đừng vội cám ơn tôi, mặc dù tôi luyện chế ra một loại đan dược có thể kéo dài tính mạng, nhưng dược liệu cần thiết để luyện chế đan dược chỉ sợ không dễ thu thập, nếu như không có cách nào thu thập đủ mà nói, vậy tôi cũng hết cách rồi!"
Đường Thanh Nhã vội vàng nói:
"Chuyện này thì anh yên tâm! Bản thân Đường gia chúng tôi có mối làm ăn kinh doanh về dược liệu, chỉ cần anh có thể nói ra tên dược liệu, chúng tôi chắc chắn có thể tìm đến!"
Đường Thanh Nhã vừa nói xong, Đường Nghiệp bỗng nhiên từ trong ngực móc ra một tấm thẻ ngân hàng, đưa tới trước mặt Diệp Trần,
"Đây là khoản thù lao 1 tỷ mà Diệp tiên sinh đề nghị vào hôm qua. Xin hãy nhận cho!"
"Cái này…
"Thành thật mà nói, ngay cả khi Diệp Trần làm người hai đời, cũng không thể không ngạc nhiên khi nghe thấy điều này. Một tỷ! Coi như Đường gia hùng cứ một phương, đây cũng tuyệt đối không phải là một con số nhỏ. Diệp Trần vốn chỉ nhất thời tức giận nói lung tung, nhưng không ngờ rằng, Đường Nghiệp có thể chuẩn bị số tiền một tỷ trong một đêm, hơn nữa chuyển khoản tiền này vào tay của Diệp Trần mà không do dự. Diệp Trần không có đưa tay ra nhận, mà giống như cười mà không phải cười nói:"Đường lão, thậm chí tôi cũng không thể đảm bảo hoàn toàn có thể giúp ông kéo dài tính mạng thành công hay không, ông lập tức cho tôi nhiều tiền như thế, chẳng lẽ không sợ tôi cầm tiền rồi bỏ chạy mất sao?"
Đường Nghiệp cười ha hả một tiếng,
"Lão già này sống nhiều năm như vậy, bản lĩnh khác thì không có, nhưng tự đánh giá nhìn người vẫn còn rất chuẩn, tôi đối với năng lực và nhân phẩm của Diệp tiên sinh đều rất có lòng tin!"
Diệp Trần vui vẻ,
"Vậy nếu như tôi thật sự không có cách nào vì ông luyện chế ra linh đan kéo dài tính mạng thì sao? Cho nên số tiền này, ông vẫn là cầm trở về trước đi!
"Tuy rằng hắn còn trẻ, nhưng còn không đến mức thấy tiền thì sáng mắt, tiền không nên cầm, thì tuyệt đối sẽ không đi lấy. Không nghĩ tới, Đường Nghiệp lại đẩy thẻ ngân hàng vào trong tay Diệp Trần lần nữa, vẻ mặt có chút nghiêm túc nói:"Nếu như vận mệnh của lão già này đã như vậy, vậy cũng không trách được tiên sinh, đến lúc đó còn xin Diệp tiên sinh có thể trông nom cháu gái và người nhà của tôi một chút!"
Diệp Trần nghe được điều này, lông mày không thể không nhíu lại,
Lời này của Đường Nghiệp, nhiều ít có mấy phần gửi gắm nguyện vọng, hơn nữa tiêu đi một tỷ, đổi lấy một vị tông sư Hóa Kình che chở gia tộc, việc mua bán này không thua lỗ.
Nếu như đổi thành những người khác, Diệp Trần khẳng định không nghĩ ngợi chút nào, trực tiếp từ chối, hắn không muốn gây nhiều rắc rối cho bản thân, mặc dù thù lao này cũng rất phong phú.
Tuy nhiên, khi Diệp Trần nhìn thấy Đường Thanh Nhã trên ghế tay lái phụ, trong lòng hắn không nỡ cự tuyệt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!