Thư Viện Đại Học Harvad.
Buổi trưa, sau khi gọi Triển Hoằng cùng vào ăn cơm tại căn tin trong trường. Lục Minh Tử Duệ và Chu Thanh Vũ đi chào hỏi Thầy Jason.
Hai người đến văn phòng của ông, nhưng lại không gặp được, hỏi nhân viên bảo vệ trực ở trường thì biết ông đang ở thư viện để đọc sách.
Vậy là hai người lại cùng đến thư viện.
Lúc này, gần 11 giờ.. buổi lễ tốt nghiệp đã kết thúc từ lâu. Ngôi trường không còn ồn ào, sôi động như lúc sáng nữa..
Trên hành lang, Lục Minh Tử Duệ ngồi trên xe lăn, Chu Thanh Vũ đẩy anh đi. Từ lúc bị Nam Cung Văn va vào, chân anh vẫn còn rất đau.
Anh ngước mặt lêm nhìn cô vợ nhỏ rồi hỏi :
"Tiểu Vũ, vị thiếu gia lúc sáng đụng phải anh là ai thế? Em quen biết anh ta sao?"
Nghe anh hỏi xong, Chu thanh Vũ lắc đầu.. cô nói :
"Không có, em chỉ biết anh ta là giảng viên được mời đến để xét duyệt luận văn môn y khoa vào hai hôm trước mà thôi. Anh ta tên là Nam Cung Văn."
Nam Cung Văn?
Lục Minh Tử Duệ có chút bất ngờ, cả Hải Thành chỉ có một gia tộc Nam Cung duy nhất mà thôi. Anh chỉ biết Nam Cung Minh ngoài Nam Cung Triệt và Nam Cung Liên cón có một đứa con trai nữa tên là Nam Cung Văn.
Nam Cung Văn là con trai của vợ cả, nhưng do bạo bệnh nên bà đã bỏ lại anh từ khi chỉ vài tuổi.
Sau đó Nam Cung Minh cha của anh lấy vợ hai sinh ra Nam Cung Triệt và Nam Cung Liên. Vì vậy anh chính là anh em cùng cha khác mẹ với hai người kia.
Từ khi mẹ mất, anh về sống với bà ngoại của anh, ít khi qua lại với nhà Nam Cung, sau đó bà nội của anh qua đời, ông nội của anh đột nhiên rời Hải Thành để qua Mĩ định cư.
Anh cũng không đi theo, mà ở lại học hết đại học ra trường và làm bác sĩ.
Bốn năm trước, anh qua Mĩ để công tác ở bệnh viện X, tiện gặp lại người thân của anh luôn.
Lục Minh trầm tư suy nghĩ, Nam Cung Văn đó chẳng lẽ chính là người đàn ông lúc nãy sao. Anh có chút rối, liền không suy nghĩ nữa..
Thấy Tử Duệ im lặng, Chu Thanh vũ tưởng anh giận rồi, vội nói :
"Tử Duệ, em thực không có quen biết anh ta đâu."
"Bà Lục, em đang nghĩ cái gì vậy? Em đây là tưởng anh đang ăn \* giấm \* với vị thiếu gia kia sao?"
Chu Thanh Vũ ngẩn người, mặt cô đỏ lên vì xấu hổ.
Anh quả nhiên nói trúng tâm tư của cô. Cái tên bá đạo này, sau bốn năm hôn mê sâu, đầu óc dường như còn nhạy bén hơn trước nữa.
Không nghe thấy cô trả lời, anh quay mặt lên nhìn, tự nhiên bật cười.. Cô vợ của anh bị nói trúng, cả khuôn mặt ửng đỏ như trái cà chua chín.
Anh nhẹ giọng nói :
"Được rồi, chúng ta mau đi gặp thầy Jason đi, anh có chuyện muốn cho em biết."
"Ừm.. em biết rồi. Chúng ta cùng đi.." Chu Thanh Vũ đẩy anh đi. Một lát sau cũng đến được thư viện.
"Trong thư viện, ông Jason đang ngồi đọc sách, chăm chú, không để ý đến hai người trẻ tuổi đang đi tới." Em chào thầy ạ !
Chu Thanh Vũ lên tiếng.."
Nghe tiếng chào, ông Jason giật mình quay lại, người đến là Tử Duệ và Thanh Vũ, thật bất ngờ. Ông vậy mà lại được gặp hai người họ ở đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!