Chương 19: Vừa gặp đã yêu, là tình yêu sét đánh sao?

Đến tối, tại sảnh chính của Chu gia. Chu Phong Tác và Bạch Phiên hai người đang ngồi tại sô pha, cả hai đều rất lo cho con gái và con rể tương lai của họ.

Hai đứa đi từ sáng sớm, không biết là đi đâu.

Lúc chiều, Thanh Kỷ mới về tuy có muộn, nhưng là đã xin phép rồi. Còn Thanh Vũ rời đi, lúc đó ông bà không ở nhà, lúc về nhà chỉ nghe tiểu Thất nói sáng sớm khi hai người vừa đi một lúc, thì Tử Duệ thiếu gia cũng đến đón tiểu thư đi.

Khi hai người định cho người thông báo với Lục gia, thì từ cửa lớn, tiểu Thất chạy vào :

"Lão gia, phu nhân Tiểu thư về rồi !"

Chu Thanh Vũ và Lục Minh Tử Duệ đi vào, hai người vừa đi vừa cười vui vẻ. Cả hai đều không biết hai vị kia giận đến đen mặt luôn rồi.

Thấy con gái trở về, không có chuyện gì, trong lòng bà gánh nặng nhẹ đi không ít. Thanh Vũ chính là đứa con gái mà bà tâm đắc nhất. Từ bé đến lớn, bà không bao giờ để cô rời xa mình nửa bước. Vì vậy hôm nay khi cô rời nhà đi cả ngày làm bà hết hồn mà đứng ngồi không yên.

Bà chỉ nhẹ nhàng nói :

"Về đến nhà là tốt rồi, lần sau không cho phép như vậy nữa."

Chu Lão gia không nói gì, chỉ ngồi đó im lặng chờ nghe lời giải thích. Lúc này , Lục Minh Tử Duệ tiến lên phía trước mặt Chu Phong Tác \

- Chu lão gia cũn chính là cha vợ tương lai của mình, anh quỳ xuống rồi nói :

"Xin lỗi Bác Chu là con xử sự không chu toàn, là con tự ý đưa Tiểu Vũ đi mà không xin phép gia đình không phải ý Thanh Vũ đâu ! Lỗi là một mình con thôi ạ!"

Hành động của anh quá nhanh khiến một nhà ba người đều kinh ngạc lẫn bất ngờ. Nhất là Chu Phong Tác ông còn bất ngờ hơn cả vợ và con gái mình.

Thật không ngờ, là một người lãnh đạo cả một tập đoàn lớn mạnh, thương trường buộc chính bản thân người đó phải thật bản lĩnh, và nhất là sẽ không bao giờ quỳ gối trước bất kỳ ai.

Thế nhưng ngay lúc này, vì con gái của ông, chàng trai này lại một lần dứt khoát quỳ xuống tạ lỗi với cha của cô gái mình yêu, không chút do dự.

Ông thở dài một hơi, nói :

"Được rồi Tử Duệ, con mau đứng dậy chúng ta cùng nói chuyện, ta không làm khó con."

Tử Duệ đứng dậy, Thanh Vũ vội đỡ anh, cả hai cùng ngồi xuống đối diện với Cha và Mẹ cô. Tử Duệ giải thích :

"Buổi sáng hôm nay, con chủ ý tới sớm để xin phép, nhưng lại không gặp được hai bác, nên con mới đưa tiểu Vũ đi. Sau khi lễ đính hôn diễn ra, chúng con phải tạm xa nhau, vì vậy con muốn thực hiện lời hứa trước đây của con với Tiểu Vũ."

Anh quay sang nhìn Thanh Vũ nói tiếp :

"Con nợ Tiểu Vũ một lời cầu hôn, hôm nay con đã chuẩn bị mọi thứ để cầu hôn cô ấy, vì thế bữa nay chúng con mới về muộn."

Thì ra mọi chuyện là như vậy, Chu Phong Tác không ngờ Tử Duệ lại thật lòng thật dạ với con gái mình như vậy! Ông nhẹ giọng nói :

"Được rồi, ta không trách các con, đều lớn cả rồi, làm chuyện gì cũng phải cân nhắc cho kĩ."

Chu phu nhân cũng lên tiếng :

"Trời cũng muộn rồi, Tử Duệ nên về thôi con. Còn hai ngày nữa là đính hôn rồi, ngày mai con đến đưa Thanh Vũ đi thử đồ nhé. Sáng nay ta và mẹ của con đã đặt lễ phục cho hai đứa rồi."

"Vâng ! Trưa mai con sẽ đến đón Thanh Vũ ạ !"

Tử Duệ đứng dậy rời đi, Thanh Vũ cũng đứng dậy tiễn anh về. Ra tới cổng, Tử Duệ nói :

"Tiểu Vũ em mau vào nhà đi, trong điện thoại em, anh đã lưu wedchat của anh rồi, có chuyện gì thì nói cho anh biết nhé. Anh rất mong chờ tin nhắn của Lục thiếu phu nhân a"

"Được rồi, em biết rồi, anh mau về đi."

Cô cười tít mắt, vẫy tay tạm biệt anh. Tử Duệ lên xe khởi động xe, chiếc Agusta F4 cùng với chàng trai dần mất hút trong đêm tối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!