Thanh Liên Các mát mẻ nằm giữa bên cạnh hồ sen nhỏ lúc này đông đúc lạ thường.
Cơ Trường Uyên được Vương Thiệu mời ngồi ở ghế chủ tọa đang nhàn nhã uống trà, để mặc Thẩm Vân Hạc trừng mắt nhìn Thẩm Thiên Nhược cô đơn đứng giữa nhà.
"Chưa kết án chưa có tội, huống chi nàng ấy còn là đại tiểu thư của Thẩm phủ, ban ghế đi."
Dứt lời, Bùi Lẫm nhanh nhẹn đẩy một cái ghế đôn bọc nhung đã chuẩn bị sẵn ra, sau đó làm động tác tay mời Thẩm Thiên Nhược ngồi xuống.
Vẫn là câu hỏi cũ, Thẩm Thiên Nhược rành mạch trả lời: "Tiểu nữ lúc đó đã nói qua, nhưng Vương tiểu thư không muốn nghe, nếu tiểu nữ đích xác đã làm hư, tiểu nữ nguyện chịu phạt, nhưng ít nhiều cũng cho tiểu nữ kiểm tra lại một chút, tiểu nữ cảm thấy một khối ngọc thượng hạng sao có thể dễ dàng nứt vỡ như vậy chứ.
Cho dù là hàng trung phẩm, thợ chế tác cũng phải dùng dùi và búa với sức lực và cánh tay khéo léo để tách ngọc và mài dũa thành hình dạng như ý muốn, đằng này chỉ là rơi từ trên tay tiểu nữ, độ cao tầm hai thước, tốc độ di chuyển của tiểu nữ lại vô cùng chậm, khối ngọc được đặt trong khay gỗ lót vải nhung dày, khi rơi xuống hoàn toàn không lăn ra khỏi khay, cũng không nảy lên, vậy thì thật khó để tạo ra đường nứt vỡ như vậy, trừ khi…
"Nói đến đây, Thẩm Thiên Nhược quay đầu nhìn sang Vương Nghệ Giai và Tôn Y Hàm tái xanh mặt mày đứng ở một bên. Cơ Trường Uyên nhướng mày hỏi:"Trừ khi cái gì?
"Thẩm Thiên Nhược hít một hơi, cúi đầu nhỏ giọng đáp:"Trừ khi Vương tiểu thư mua nhầm hàng giả, khối ngọc này không phải thượng hạng như lời người đã nói, cho nên mới dễ dàng hư hại như vậy, ngoại trừ cái này tiểu nữ không nghĩ ra được lý do nào khác.Không, không phải đâu…
"Vương Nghệ Giai nghe đến đây cuống quýt phủ nhận, làm sao có thể cho mọi người biết rằng bản thân mình lại mua một khối ngọc thứ phẩm để dâng tặng Hoàng hậu cơ chứ."Đưa khối ngọc lên đây cho Cô nhìn một phen."
Cơ Trường Uyên phất tay ra hiệu
Vương Nghệ Giai càng thêm lo lắng quay sang nhìn Tôn Y Hàm đang cắn chặt răng, nếu để Thái tử nhìn thấy khối ngọc này, các nàng ắt hẳn không thể nào che giấu.
Quả thật, khối ngọc này không phải đồ tốt, nó chỉ dùng để lòe mọi người, cũng như tạo ra sự việc để đổ tội cho Thẩm Thiên Nhược.
Từ trước đến nay, Thẩm Thiên Nhược nổi tiếng là người khéo léo nhu hòa, lúc nào cũng dĩ hòa vi quý. Nếu là trước đây, Thẩm Thiên Nhược hẳn sẽ im lặng cúi đầu xin lỗi, sau đó đi đến chỗ Vương Nghệ Giai nhỏ giọng cầu hòa, tự mình bồi thường.
Đó chính là lý do mà Tôn Y Hàm mới nghĩ ra cái kế hoạch qua loa như vậy, dù gì ở đây cũng toàn tiểu thư quý tộc có quan hệ mật thiết với phủ Ngự sử.
Tôn Y Hàm và Vương Nghệ Giai chỉ muốn bêu xấu Thẩm Thiên Nhược một chút, sau đó ép buộc nàng ấy không được tiếp cận Thái tử hôm nay, để dành đất cho Vương Nghệ Giai biểu diễn.
Nếu Thẩm Thiên Nhược không ra mặt, Thái tử ắt hẳn sẽ si mê Vương Nghệ Giai, dù sao nàng ta cũng một chín một mười so với Thẩm Thiên Nhược, bao năm nay luôn cạnh tranh vị trí đệ nhất mỹ nhân thành Thiên An với nàng ấy.
Không nghĩ đến nha hoàn bên người Thẩm Thiên Nhược lại mồm năm miệng mười như thế, ngay lập tức làm ầm ỹ, lôi kéo đám đông, khiến Thái tử chú ý đến nơi này, cuối cùng còn mở buổi thẩm tra ở Thanh Liên Các.
Cơ Trường Uyên cũng có nhiều hiểu biết về ngọc thạch, nhìn vết nứt trên bề mặt lộ ra chất ngọc bên trong cũng đoán được xuất xứ của nó.
Đây đúng không phải hàng trân phẩm.
"Thẩm tiểu thư quả nhiên là tinh tường, khối ngọc này quả thật không đáng giá."
Bùi Lẫm nâng khối ngọc lên, thay Cơ Trường Uyên đưa ra câu trả lời.
Vậy thì… Cơ Trường Uyên nhếch môi, thờ ơ nhìn hai nữ tử run rẩy đứng nép bên nhau.
"Tôn Y Hàm, ngươi thật là khiến ta thất vọng, chỉ một khối ngọc cũng bị người ta lừa, may mắn là chưa dâng lên Hoàng hậu, nếu không ta còn mặt mũi nào để đáp lại sự thương mến của ngài." Vương Nghệ Giai đột ngột quát lên, nước mắt chảy ròng ròng xuống gò má.
Tôn Y Hàm nghe vậy lật đật quỳ xuống nhận tội:
"Là muội quá tin người, không kiểm tra kỹ, nhìn thấy khối ngọc màu tím đẹp đẽ như vậy, mới vội vàng mua về, cầu Thái tử, các vị đại nhân và Nghệ Giai tỷ tỷ tha lỗi."
Tình hình chuyển biến quá nhanh, không chèn ép được Thẩm Thiên Nhược, ngược lại còn bị mang tội, Vương Nghệ Giai không còn cách nào khác đành đẩy tội trạng qua cho Tôn Y Hàm.
Nhà họ Tôn trước nay đều sống dưới cái bóng của Vương phủ, cho nên chuyện hôm nay dù mình không làm nhưng Tôn Y Hàm vẫn phải cắn răng nhận lấy.
"Chuyện này khó trách hai vị tiểu thư, thường ngọc thô chỉ có người lành nghề mới nhìn ra được, hai nàng ấy đều là tiểu thư khuê các suốt ngày trong đình viện, bị lừa cũng không có gì lạ, mong Thái tử đừng trách cứ."
Thẩm Thiên Nhược lúc này lại nhẹ nhàng lên tiếng giải vây cho Vương Nghệ Giai và Tôn Y Hàm.
"Vậy ngươi cũng là tiểu thư khuê các, sao ngươi lại nhận ra được chất ngọc có vấn đề?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!