Chương 4: (Vô Đề)

Trời đã về chiều, Thẩm Thiên Nhược được Khương Yên và hai ma ma đỡ lên xe ngựa.

Có vẻ tác dụng của hương dược vẫn còn cho nên cả người Thẩm Thiên Nhược mềm nhũn nằm trên nệm.

"Rượu lần này nặng quá, đến bây giờ ta vẫn còn cảm thấy lâng lâng…"

Khương Yên đang nhẹ nhàng bóp trán cho Thẩm Thiên Nhược, cũng không muốn nói rõ ràng mọi chuyện, chỉ lựa lời khuyên nhủ: "Hồi nãy, đáng lẽ nô tỳ sẽ không để tiểu thư nằm đấy một mình, nhưng không hiểu sao Thục quý phi cứ nhất quyết sai người kéo nô tỳ rời đi, còn dắt nô tỳ đi vòng vèo đến một khu lạ hoắc, nô tỳ bị lạc đường, sợ muốn chết…"

Thẩm Thiên Nhược nhíu mày hỏi lại: "Có chuyện đó sao?"

"Đúng vậy, nô tỳ còn đang bối rối, muốn chạy trở về thì lại nghe tin Thục quý phi kéo người đến Dưỡng Tĩnh Trai xem tình hình của tiểu thư, lúc ấy tất cả phu nhân quý tộc, còn có hoàng hậu và phi tần hậu cung ở đó, lỡ như xảy ra chuyện gì, hay có người mang ý đồ muốn hãm hại tiểu thư, chắc chắn sẽ gây huyên náo cả kinh thành…"

Nghĩ đến đây Khương Yên rùng mình sợ hãi, cảnh tượng cực khổ và nhục nhã ở kiếp trước vần vũ trong đầu.

Dù là tiểu thư khuê các ít rời khỏi môn phủ nhưng Thẩm Thiên Nhược lại là người nhanh nhạy và thấu hiểu, nghe những lời Khương Yên nói ra, nàng ấy cũng lờ mờ đoán được tình huống bên trong.

Hoàng hậu tổ chức tiệc để chọn dâu hiền, Thục quý phi lại ra sức làm thân với Thẩm Thiên Nhược, ngoài mặt là lo lắng nhưng thực chất chính là tìm cách để bôi nhọ nàng ấy trước mặt mọi người.

Hẳn là nàng ta rất không muốn Thẩm gia có liên hệ gì với phe cánh của Thái tử.

"Thục quý phi ấy cũng không tốt lành gì, chúng ta từ này về sau nên hạn chế tiếp xúc, cần thiết lắm thì mới vào cung diện kiến." Thẩm Thiên Nhược thở dài, căn dặn Khương Yên.

Đây cũng chính là ý của nàng, cho nên ngay lập tức gật đầu.

Yến tiệc thưởng hoa đi qua, Hoàng hậu cũng đã chọn được vài người hợp ý, tiếng gió bắt đầu thổi qua các thế gia danh môn ở kinh thành.

Bao nhiêu triều đại qua đi, mọi người đều hiểu lợi ích tương quan giữa triều đình và quý tộc.

Những nữ tử nhà quan từ cấp tam phẩm trở lên đều mang trong mình mơ ước và kỳ vọng của cả gia tộc, một ngày nào đó có thể trở thành một thành viên của hoàng gia, nắm trong tay phượng ấn.

Càng có nhiều ứng cử viên được chọn, không khí cạnh tranh ngầm giữa các thế gia lại càng sôi sục.

Đó là lí do mà các buổi tiệc trong thời điểm này được tổ chức liên tục, để nhằm lôi kéo và thể hiện với mọi người về quan hệ thân thiết giữa nhà bọn họ và người trong hoàng thất.

Thượng thọ năm nay của nhà họ Vương tổ chức rất lớn.

Khương Yên ngắm bộ diêu với tua rua bằng vàng đính hoa hải đường từ ngọc thạch thượng hạng, miệng khẽ thở dài: "Phó đô ngự sử đang trên đà được trọng dụng, đích nữ nhị tiểu thư Vương Nghệ Giai còn là một trong những ứng cử viên nặng ký trong cuộc tuyển chọn vào Đông cung, lần này làm rầm rộ như vậy, Hoàng thượng chắc chắn không thể bỏ qua được sẽ phái Thái tử thay mặt Đế hậu đi chúc thọ, đúng là một mũi tên b.ắ. n c.h.ế.

t hai con nhạn, vừa có thể phô trương thanh thế, vừa tạo cơ hội cho Vương Nghệ Giai ra mắt chủ nhân của Đông Cung…"

Thẩm Thiên Nhược sao không biết điều đó, hiện tại ai ai cũng ngầm hiểu, Hoàng hậu vô cùng ưng ý hai người. Một là nàng ấy, hai là Vương Nghệ Giai.

Nhưng vị trí Thái tử phi chỉ có một, phải xem ai có bản lĩnh giành lấy.

Người còn lại, dò dù có thể bước chân vào được nhưng chắc chắn sẽ không thể có tháng ngày hạnh phúc vui vẻ ở Đông cung.

Chính vì vậy, Thẩm lão phu nhân đã căn dặn Thẩm Thiên Nhược rất kỹ càng, yến tiệc thượng thọ lần này nàng ấy bắt buộc phải đi, còn phải thể hiện cho thập toàn thập mỹ.

Quà tặng đã chuẩn bị xong, người kiệu chuẩn bị lên đường.

Phủ Phó đô ngự sử là một tòa tứ hòa viên rộng lớn, trước môn lâu dựng hai bệ đá sư tử ngậm châu đầy uy mãnh. Xuyên qua con đường lát đá rợp bóng xanh mượt là chính sảnh của Vương phủ, cảnh sắc vô cùng hài hòa phú quý.

Nhóm phu nhân đang ngồi trò chuyện ở gian bên hông của sảnh chính, để gia chủ của nhà họ Vương tiếp khách ở gian ngoài.

Sau khi cùng gia phụ và gia mẫu chào hỏi Vương tổ mẫu, Thẩm Thiên Nhược cùng Khương Yên được nha hoàn dẫn qua hành lang đến đình viện đằng sau hội họp với các vương tôn và tiểu thư quý tộc.

"Ôi, Thẩm đại tiểu thư đã đến rồi à?"

Giọng nói thánh thót vang lên, Khương Yên và Thẩm Thiên Nhược nhận ra người này, là Tôn Y Hàm, con gái của nhà công bộ thị lang.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!