Khương Yên quen cửa quen nẻo, không cần người bên trong lên tiếng đã tự đẩy cửa bước vào.
Bên trong là tiểu mỹ nhân mặt mày như họa, nàng ngồi trên giường bạt bộ, mái tóc dài mượt mà đen bóng thả xuống một bên vai.
Dù mới ngủ dậy nhưng làn da trắng nõn không chút tì vết, đôi môi hồng nhuận hơi hé mở mang chút hờn dỗi, thứ nổi bật nhất trên gương mặt của mỹ nữ là đôi mắt to mơ màng được tô điểm thêm làn mi dài như cánh bướm chập chờn run rẩy, khiến ngũ quan của nàng ấy càng thêm xuất chúng động lòng người.
Thẩm phu nhân đang chỉ đạo nha hoàn xung quanh, miệng không ngớt dặn dò:
"Hôm nay chúng ta vào cung dự tiệc của Hoàng hậu, không thể qua loa được."
"Tiểu Yên Tử, ngươi đến rồi à, tay nghề của ngươi là tốt nhất, mau mau đi trang điểm và búi tóc cho tiểu thư."
Vu ma ma vừa nhìn thấy Khương Yên vội vàng đẩy nàng đến chỗ gương đồng, nhanh nhẹn bày ra một hộp gỗ sơn mài, bên trong đều là trang sức và trâm ngọc quý.
Muội đến rồi à?
Thẩm Thiên Nhược mỉm cười, nhẹ nhàng kéo tay Khương Yên đến bên cạnh mình.
Nhìn thấy cố nhân, Khương Yên có phần xúc động: Tiểu thư…!
"Sao thế, có chuyện gì thế, ai dám bắt nạt em?" Thẩm Thiên Nhược lo lắng.
"Không có, đêm qua em nằm mơ thấy ác mộng mà thôi."
Thẩm Thiên Nhược thở phào, khẽ xoa mu bàn tay của Khương Yên an ủi:
"Chỉ là mộng mị mà thôi, đừng suy nghĩ đến nó nữa, lát nữa chúng ta sẽ vào hoàng cung để thưởng hoa, coi như là thư giãn tinh thần đi."
Khương Yên nghĩ đến buổi tiệc sắp tới, hàng mày khẽ chau lại nhưng vẫn gật gật đầu.
Trong lòng nàng vẫn không quên một màn xấu hổ của chủ tử bọn họ trong tiệc thưởng hoa mẫu đơn của Hoàng hậu.
Chính vì chuyện đó mà Thẩm Thiên Nhược bị Thẩm lão phu nhân đưa đến biệt viện ở Sóc Châu sống kham khổ suốt ba năm, dính nạn can qua đến xém chút nữa mất mạng.
Mà người đứng đằng sau hưởng lợi, Khương Yên nhớ rất rõ.
Sống lại một đời, nàng sẽ bảo hộ tiểu thư thật tốt, giúp nàng đánh bại hết thảy những chướng ngại, sống một đời vinh hiển.
Thiên Ngọ Môn đã có một hàng xe ngựa, chứng tỏ nhiều người đến đây cầu kiến từ sớm.
Cấm vệ quân đai nịt gọn gàng đang đi tuần thành từng nhóm nhỏ, mỗi một người đi qua đều phải dừng lại để kiểm tra kỹ lưỡng.
Sau khi đến trước môn lâu, Khương Yên nhẹ nhàng đỡ Thẩm Thiên Nhược xuống xe ngựa, quy củ xếp hàng, trình lương thiếp để vào nội cung.
Hoàng cung Đại Cơ quen thuộc hiện ra trước mắt, hai chủ tử bọn họ theo đoàn người ma ma và thái giám xuyên qua cửa hông trên con đường lát đá, xuyên qua khu lâm viên để đến vườn thượng uyển với biết bao kỳ hoa dị thảo, được đích thân đế hậu yêu thích và lựa chọn mang về trồng.
Vạn Xuân Đình nằm ở phía đông vườn thượng uyển chính là địa điểm tổ chức yến tiệc thưởng hoa mẫu đơn nở trái mùa.
Những tiểu thư quý tộc đã đến ngồi gần kín bàn gỗ thấp, bên trên bậc là Thục quý phi và Hương phi đang vui vẻ nói chuyện, kế bên có thêm mấy vị tài nhân ngoan ngoãn nghiêng đầu lắng nghe.
Khung cảnh thập phần tươi đẹp.
Thẩm Thiên Nhược theo một vị ma ma nhẹ nhàng hành lễ với các vị phi tần trong cung, sau đó chậm rãi ngồi xuống tọa bồ đoàn.
Một lúc sau, Hoàng hậu cùng đoàn cung nữ của Trường Xuân Cung cũng đã đến.
Yến tiệc cũng bắt đầu.
Rượu là rượu mơ và rượu hoa đào ủ dưới đất, rất thích hợp dùng cho nữ tử.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!