Chương 39: Mèo trong đoạn ghi hình

̀O TRONG ĐOẠN GHI HÌNH

Tiễn bước Úc Bình Dục, Úc Lâm Phi nhìn về phía Văn Trình vẫn còn ngây ngốc, nhìn bộ dáng không thể tin được của cậu, Úc Lâm Phi ha một tiếng liền bật cười, hắn giơ Văn Trình lên trước mặt, cười nói:

"Loại biểu tình tiểu tức phụ này là ai dạy ngươi, hả?"

Ngươi mới tiểu tức phụ, cả nhà ngươi đều tiểu tức phụ! Nghe được những lời này của Úc Lâm Phi, Văn Trình nháy mắt liền tạc mao, cậu meo ô meo ô giãy dụa trong tay Úc Lâm Phi, một bộ dáng ngươi không nói rõ ràng cho ta ta liền nháo với ngươi.

"Được rồi, được rồi, là ta sai rồi a." Úc Lâm Phi thấy Ăn Trình ngạo kiều, đành phải cười khổ nói:

"Trước đi cho ngươi ăn đã… Trên người ngươi còn ngứa sao?"

Meo meo?

Văn Trình chớp mắt mấy cái, không rõ Úc Lâm Phi có ý gì.

"… Uy, ta nói, ngươi không phải quên mất trên người ngươi có bọ chét rồi à nha." Úc Lâm Phi mặt đầy hắc tuyến, hắn im lặng nhìn Văn Trình:

"Tiểu Hắc ngươi như thế nào lại không yêu sạch sẽ như vậy, hử? Ngươi chính là quỷ mèo, loại chuyện chính mình có bọ chét cũng có thể không quan tâm sao?"

= = Bị Úc Lâm Phi nhắc tới chuyện thương tâm, Văn Trình tỏ vẻ thoáng xấu hổ.

"A… Tô Duy Hi nói nước thuốc trên người ngươi sẽ tiêu diệt bọ chét đấy." Úc Lâm Phi đánh giá Văn Trình:

"Xem ra chờ ngươi tốt lên chúng ta phải làm vệ sinh… Nơi nơi đều là bọ chét thật sự rất…"

Úc Lâm Phi ngươi tên hỗn đản này chính là đang ghét bỏ tan ha!! Nội tâm Văn Trình điên cuồng rít gào… Khốn kiếp dám tìm bọ chét để lấy cớ a a a. còn có cái biểu tình giai cấp địa chủ mua tức phụ rốt cuộc là sao!!

"Ngươi chơi ngoan ngoãn a, đừng lại đem đầu vói vào ngăn kéo." Úc Lâm Phi biết Văn Tình triệt để phát điên, vội vàng đem cậu bỏ lên sô pha, bước nhanh về phía phòng bếp.

Phát hiện đối tượng nháy mắt chạy trốn, Văn Trình giống như quả bóng bị chọc thủng một cái, cậu yên lặng nằm sấp ghé vào góc ghế sô pha, dùng móng vuốt ngứa ngáy của mình cọ vào ghế sô pha của Úc Lâm Phi, sau đó lại cọ xát, Văn Trình cư nhiên thật sự phát hiện… trên người cậu có mấy con bọ chét sắp chết nhảy xuống.

Cư nhiên thật sự có nhiều bọ chét như vậy, Văn Trình nhìn mấy điểm đỏ sắp mất đi sinh mệnh mà yên lặng nghĩ, làm mèo thật đáng sợ a, ô ô ô, ma ma ta muốn biến thành người…

Úc Lâm Phi chuẩn bị tốt đồ ăn, để chính mình và Văn Trình ăn no xong liền bỏ Văn Trình vào giỏ, đối mặt với ánh mắt khiển trách đỏ như máu của Văn Tình, Úc Lâm phi bất đắc dĩ:

"Chờ bọ chét trên người ngươi chết hoàn toàn rồi lại ngủ trên giường nhé, ngoan, Tiểu Hắc yêu sạch sẽ nhất, ngươi sẽ không muốn thấy cả giường đầy bọ chét đâu a…"

Nghe xong lời nói của Úc Lâm Phi, Văn Trình hơi tượng tưởng một chút cảnh tượng cả giường đầy bọ chét vô cùng khủng bố, mạc danh rùng mình một cái, sau đó tiếp tục dùng ánh mắt u oán nhìn Úc Lâm Phi…

"Ngươi bán manh cũng không có tác dụng."

Lấy quần áo chuẩn bị đi tắm rửa, ngữ khí Úc Lâm Phi vô cùng kiên định:

"Hơn nữa ta đang có bệnh, nếu lây bệnh cho ngươi thì làm sao được, Tiểu Hắc ngoan ngoãn, ca ca đi tắm rửa một áci, đợi lát nữa lại chơi với ngươi."

Meo. Bán manh không có hiệu quả, mèo con tỏ vẻ đầy mặt tử tướng.

Ngoan. Sờ thoáng qua đầu của Văn Trình một cái, Úc Lâm Phi liền cầm quần áo ngủ đi tắm rửa.

Ai nha, thời gian này trôi qua như thế nào a, nằm ở trong giỏ, Văn Trình vừa thê lương lại đau thương, Úc Lâm Phi tên phụ lòng người này rốt cuộc cũng lộ ra bản chất sẵn có của hắn… Ô ô… Ngủ trong giỏ mới không phải là việc mà mèo tinh nhân cao quý nên làm, ô ô… Cậu muốn kháng nghị, cậu muốn khiếu nại, cậu muốn cáo trạng với Tô Duy Hi rằng Úc Lâm Phi ngược đãi!

Nghĩ ngợi miên man, Văn Trình rốt cuộc cũng không địch lại được cơn buồn ngủ tập kích, giỏ vốn đã được Úc Lâm Phi làm cho mềm mềm êm êm, hơn nữa khí ấm sung túc với cái bụng căng tròn, khiến Văn Trình nghĩ nghĩ liền híp mắt đã ngủ…

Úc Lâm Phi tắm rửa xong, thời điểm lau mái tóc ướt sũng của mình từ trong phòng đi ra, nhìn thấy bộ dáng Văn Trình cuộn tròn ngủ say trong giỏ, so sánh với mèo con còn chưa cai sữa một tháng trước đã trưởng thành không ít, bộ lông tơ ngắn ngủi đã có xu thế dày lên, bất quá toàn bộ thân thể so với mèo trưởng thành cũng còn cả đoạn khoảng cách dài, Úc Lâm Phi ôn nhu cười cười, khôgn định quấy rầy mèo lười nhà hắn ngủ say.

Hiện tại, hắn còn có chuyện quan trọng hơn cần làm, đó chính là… đi xem video, tìm ra cái ốc biển cô nương đã chó hắn uống thuốc kia.

Đi vào thư phòng mửo máy tính ra, Úc Lâm Phi nghe thấy đoạn nhạc khởi động máy tính, không biết vì cái gì trong lòng có loại hưng phấn khác thường, thật giống như trực giác nói cho hắn biết… Hắn nhất định sẽ phát hiện cái gì đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!