́C BIỂN CÔ NƯƠNG CHI MÊ
Thời điểm tỉnh lại, Úc Lâm Phi cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung.
Hắn vươn tay muốn sờ đầu một phát, lại kinh ngạc phát hiện trên trán mình có đắp một cái khăn ướt.
Sao lại thế này?
Bởi vì sinh bệnh mà đầu óc trở nên có chút chậm chạp, trong lúc nhất thời không thể phản ứng lại loại sự kiện ly kỳ này, Úc Lâm Phi gian nan ngồi dựa vào đầu giường, bắt đầu tự hỏi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.
Hắn nhớ rõ vừa rồi lúc tỉnh hẳn phải là đi phòng bếp lấy nước… Sau đó bởi vì choáng đầu mà ngã xuống đất, như thế nào lúc này lại về đến giường rồi, trên trán còn đắp khăn ướt không biết ai làm cho?
Thật kỳ quái. Úc Lâm Phi khàn giọng thì thào, sau đó khóe mắt phiêu đến chỗ mèo con đang ngủ say:
"Tiểu Hắc ngươi đồ lười biếng, có người vào nhà chúng ta cư nhiên không có phản ứng."
Văn Trình còn đang khoái hoạt thổi bong bóng ở mũi, tự nhiên cãi cũng chưa cãi lại Úc Lâm Phi.
Đau đầu… Úc Lâm Phi dùng sức gõ một cái vào đầu mình: Rốt cuộc là ai? Đối với cái nhân vật thần bí đột nhiên xuất hiện này tràn ngập hiếu kì, nội tâm Úc Lâm Phi bắt đầu loại bỏ từng người có khả năng, là Tô Duy Hi?
Không… Y không có chìa khóa nhà mình a, trước đây một mình Mạnh Bạch Tình có chiều khóa nhà hắn, mà hiện tại hắn đã đổi ổ khóa trong nhà rồi, người có thể tiến vào nhà hắn mà không phá hỏng cửa kia… Úc Lâm Phi thật đúng là không nghĩ ra được, về phần cửa sổ, Úc Lâm Phi tin tưởng, nếu là người mà nói, dưới tình huống bình thường sẽ không trèo cửa sổ tầng 23 đi…
Rốt cuộc là ai.
Thở ra một hơi, Úc Lâm Phi đương nhiên không quên chuyện trong nhà còn có camera, nhưng lại không biết vì cái gì, tuy rằng hắn rất ngạc nhiên rốt cuộc là ai chiếu cố hắn, nhưng hiện tại trong nội tâm hắn, đã có một sự kiền trọng yếu hơn khiến cuộc sống hàng ngày của hắn khó có thể bình an, cái kia chính là — Trên người Tiểu Hắc nhà hắn có bọ chét!
"Tiểu Hắc, đừng ngủ, ngủ tiếp ngươi liền biến thành heo đấy." Úc Lâm Phi ho khan, vươn tay kéo Văn Trình trong ổ chăn ấm áo ra:
"Ngươi nhìn ngươi xem, suốt ngày chỉ biết ngủ, có người vào nhà cũng không biết, nếu là Hami nhà Đằng Phong Vũ gặp người đến tốt xấu còn biết gọi hai tiếng đây này."
… Đậu má, Úc Lâm Phi ngươi cho rằng lão tử là cẩu a, lão tử là mèo có cái gì không tốt, hơn nữa nơi nào có người vào nhà ngươi, huống hồ nếu tính ra, ta kêu meo meo, ngươi còn không phải vẫn nằm đấy ngay đơ sao!
Đang mơ ngủ bị Úc Lâm Phi gọi dậy, Văn Trình vung tiểu móng vuốt của cậu tỏ vẻ dị thường phẫn nộ.
"Ngươi như thế nào còn không có được một điểm cảnh giác." Úc Lâm Phi vẫn còn tiếp tục công việc dạy bảo của hắn:
"Ngươi đã là mèo nuôi bọ chét, tại sao vẫn là loại bộ dáng bức chết muốn sống này?"
… Uy, Úc Lâm Phi, loại câu
"ngươi đã là mèo nuôi bọ chét" vi diệu này, rốt cuộc là cái tình huống gì a!!!
Văn Trình mạnh liệt hoài nghi Úc Lâm Phi bị đầu thiêu cho choáng váng.
Khụ khụ khụ. Úc Lâm Phi lại ho khan vài tiếng, hắn đối với bạch hãn Văn Trình dành cho hắn, nói:
"Ta đi tắm qua một cái, sau đó mang ngươi đi tẩy bọ chét, nói đùa, mèo của Úc Lâm Phi ta như thế nào lại có khả năng được cho phép nuôi bọ chét!"
Văn Trình: = = Úc Lâm Phi ngươi tên biến thái chết tiệt này nếu đi tắm chết trong phòng tắm ta tuyệt đối sẽ không tới cứu ngươi…
Sau đó Úc Lâm Phi liền mang theo phong phong tiêu tiêu dịch thủy hàn (?), tráng sĩ không còn phát ra khí thế mà đi tắm rửa, lưu lại một mình Văn Trình trên giường cọ ga, được rồi, kỳ thật Văn Trình có suy nghĩ một vấn đề nghiêm túc… Thời điểm cậu là mèo có bọ chét, sau khi biến thành người… Theo lý thuyết này bọ chét hẳn là sẽ biến mất nha, dùng chân sau gãi gãi đầu chính mình, Văn Trình vẫn có chút không hiểu rõ cấu tạo sinh lý của mình lắm.
Úc Lâm Phi đơn giản không giống lời tốt của Văn Trình chết ở trong phòng tắm, hắn dùng nước ấm tắm rửa xong, sau đó như du hồn bình thường mạnh mẽ cứng rắn ôm lấy Văn Trình đi ra ngoài.
Meo. Văn Trình nhìn bộ dáng dở sống dở chết này của Úc Lâm Phi bắt đầu lo lắng hắn có chết trên đường đến nhà Tô Duy Hi hay không…
Vạn hạnh là Úc Lâm Phi vẫn có điểm tự nhiểu được tình trạng thân thể của mình, không cứng rắn cố lái xe, mà gọi taxi, ôm Văn Trình ngồi xuống.
"Ơ, tiểu ca, sắc mặt nhìn không tốt a."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!