Tại thời điểm Úc Lâm Phi mang Tiểu Hắc về nuôi, Hà Dịch đã dặn qua Úc Lâm Phi, bởi vì Văn Trình còn chưa được hơn ba tháng, thể chất còn yếu ớt, nên không thể cho cậu tắm rửa, tốt nhất cũng đừng để cậu bị lạnh.
Úc Lâm Phi tuy chưa từng nuôi qua mèo, nhưng cũng biết rõ lời dặn dò của Hà Dịch hoàn toàn không phải là nói đùa, lại nghĩ tới Mạnh Bạch Tình đã đối đãi như thế nào với Văn Trình, lại thấy bộ dáng bị bệnh không nhẹ này của Văn Trình liền lập tức nổi nóng, hắn vội vàng đi đến muốn ôm lấy cậu, nhưng lại sợ trực tiếp ôm lấy như vậy sẽ khiến cậu tiếp tục nôn ra sữa.
"Uy, Hà Dịch, Tiểu Hắc giống như sinh bệnh, vừa rồi nó đem tất cả sữa uống vào đều nôn ra." Nhìn thấy Văn Trình tựa hồ như đã muốn nôn sạch sẽ sữa trong bụng ra, Úc Lâm Phi mới đem mèo con lạnh run kia kéo vào lòng, để cậu ghé vàn nằm trên đùi mình, một bàn tay trấn an Văn Trình, tay còn lại trực tiếp gọi cho Hà Dịch.
Cái gì? Thanh âm của Hà Dịch nghe phi thường kinh ngạc, anh đối với việc Úc Lâm Phi thường xuyên gọi điện tới cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ:
"Cậu mới mang nó về bao lâu? Tại sao đã có thể xảy ra chuyện?"
… Úc Lâm Phi trầm mặc một lát, vẫn là đem toàn bộ việc làm của Mạnh Bạch Tình đối với Văn Trình buổi chiều nói hết cho Hà Dịch, đương nhiên, hắn tự động đem đoạn Văn Trình gọi điện thoại kia giấu đi.
Nghe xong lời Úc Lâm Phi, Hà Dịch xem như triệt để xù lông, giọng nói của anh gằn mạnh một cách dọa người: "Mạnh Bạch Tình tên tiện nhân kia dám làm thế kia với Nhị mao nhà ta! Còn cậu, Úc Lâm Phi, cậu liền như vậy nhìn con tôi bị khi dễ? Tôi nói cho cậu biết!
Nếu cậu không đòi lại công bằng tôi liền đem Nhị mao mang về! Nhị mao vẫn còn nhỏ như vậy mà đã gặp chuyện! Nếu nó có việc gì, tôi liền liều mạng với cậu! Này, cậu có đang nghe hay không??
Úc Lâm Phi!
"Sự bùng nổ tức giận của người cuồng mèo quả thực là đáng sợ, Úc Lâm Phi không ngoan lựa chọn không có chọc vào nỗi tức giận của Hà Dịch, hắn bất động thanh sắc dời đề tài:"Cậu đợi lát nữa sinh khí sau đi, trước nói cho tôi biết Tiểu Hắc phải làm thế nào?
"Hà Dịch thực ra cũng muốn chưa mắng đủ Úc Lâm Phi thì chưa buông tha, anh suy nghĩ một hồi, hỏi:"Cậu cho nó uống sữa?Ân.
"Úc Lâm Phi nhìn bộ dáng đáng thường hề hề của Văn Trình nói:"Sữa không được sao?Đương nhiên là không được!
"Ngữ khí Hà Dịch đối với Úc Lâm Phi tràn đầy bất mãn:"Đại bộ phận của một mèo không tiêu hóa lactoza, trong bụng chúng không có enzim lactaza, không thể tiêu hóa lactoza có trong sữa, cho nên khi uống sữa rất dễ bị tiêu chảy, mèo con thì càng không cần phải nói, tràng vị của chúng càng yếu ớt hơn, một lần không cẩn thận chính là tổn thất một cái mạng a… Tôi nói, Úc Lâm Phi, cậu rốt cuộc là có ý định nuôi mèo hay không?
"(Thật à?? T tưởng mèo toàn uống sữa chứ??)"…" Úc Lâm Phi tự biết đuối lý, không cãi lại Hà Dịch… Xác thực, là hắn quá sơ suất, một loạt hành động giống như người của Tiểu Hắc nhà mình đã khiến hắn sinh ra ảo giác… Đem Tiểu Hắc… Đặt ngang hàng với bản thân mình.
Nhưng đợi đến sau khi Úc Lâm Phi đối đãi với Tiểu Hắc giống như với một con người mới phát hiện, Tiểu Hắc dù thông minh đến mấy cuối cùng vẫn chỉ là một con mèo mà thôi, bất quá… Tiểu Hắc rốt cuộc là vì sao lại biết số điện thoại của hắn… ngược lại lại là điều khiến Úc Lâm Phi tò mò nhất.
Không để cho Úc Lâm Phi nhiều thời gian, Hà Dịch tiếp tục nói:
"Cậu còn cho Tiểu Hắc ăn cái gì không nên ăn không?"
… Không… Từ ngữ vẫn chưa thoát ra khỏi miệng, Úc Lâm Phi liền ngậm miệng lại, bởi vì hắn đột nhiên nhớ tới thân ảnh vụng trộm trèo vào tủ lạnh tìm đồ ăn trong máy giám sát, lại nhìn Văn Trình nằm thu lại một cách đáng thương trong lòng mình, Úc Lâm Phi thật sự là vừa tức giận lại vừa buồn cười:
"Cậu đợi một lát, để tôi đi xem thùng rác."
… Đi xem thùng rác?
Hà Dịch ở đầu kia điện thoại sửng sốt, càng cảm thấy Úc Lâm Phi không đáng tin, cho Tiểu Hắc ăn cái gì cũng không nhớ, còn cần phải đi nhìn lại thùng rác mới biết được…
Úc Lâm Phi hiển nhiên không rõ mình lại bị Hà Dịch kí thượng nhất bút (cần giải nghĩa a!), hắn đang nhìn hộp sữa chua đã bị ăn sạch sẽ và vỏ gói cá mực khô trong thùng rác, có điểm lo lắng:
"Nó hình như ăn cá mực với sữa chua, có nghiêm trọng không?"
"Sữa chua và cá mực ngược lại không sao…" Hà Dịch nhíu mày:
"Bất quá cậu vẫn nên mang Tiểu Hắc đi bệnh viện kiểm tra đi, Tiểu Hắc vẫn còn nhỏ như vậy không thể tắm rửa, huống hồ Mạnh Bạch Tình còn đổ lên người Tiểu Hắc nước lạnh… Còn bị lạnh cóng như vậy trong thời gian dài…"
"Được, bệnh viện thú y gần đây nhất là ở đâu?"
Nhìn thoáng qua đồng hồ của mình, Úc Lâm Phi thở dài nói:
"Tôi trực tiếp lái xe qua."
"Ân, tôi sẽ nhắn tin cho cậu sau." Hà Dịch nói:
"Đợi Tiểu Hắc hết bệnh rồi tiêm vacxin phòng bệnh cho nó đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!