Chương 10: Đem ngươi đạp xuống giường

Vì thế, đến ban đêm Văn Trình thực sự buồn bực.

Bữa tối là Úc Lâm Phi làm cá, cũng không biết có phải cố ý hay không, thật sự cho rất ít muối, bất quá xét theo tổng thể mà nói, so với thức ăn mèo khô khốc… tốt hơn rất nhiều.

Đem bụng nhỏ của mình nhồi căng, Văn Trình ghé vào trên bàn nhìn Úc Lâm Phi ăn cơm, liếm liếm móng vuốt của mình làm sạch sẽ, coi như là nhàn rỗi.

Úc Lâm Phi chậm rãi ăn bữa trưa vẫn còn ấm nóng của mình, nhìn bộ dáng thỏa mãn thấy rõ của Văn Trình, nhịn không được vươn tay sờ sờ đầu cậu:

"Nghĩ nơi nào ngủ tốt nhất?"

… Đương nhiên là ở… Phòng ngủ.

Văn Trình liếc xéo Úc Lâm Phi một cái, chẳng lẽ cậu lại muốn ngủ trong phòng khách? Trời lạnh như vậy nói không chừng vừa đứng lên đã bị đông chết…

"Vì vậy, ngươi ngủ cùng ta đi."

Đã quen Văn Trình có nhân tính, Úc Lâm Phi nhún vai: Cá ăn ngon sao?

Meo. Đem cái đĩa đẩy tới trước mặt Úc Lâm Phi, Văn Trình từ trên bàn đứng lên, cậu ngáp một cái, nhảy tới đầu gối Úc Lâm Phi.

"… Ăn no rồi ngủ, ngươi là heo hay là mèo a?"

Nhìn một đoàn mao nhung nhung ở đầu gối mình, Úc Lâm Phi nở nụ cười, tại chóp mũi Văn Trình chọc chọc: Tiểu Hắc ngốc.

Ngươi mới ngốc!

Cả nhà ngươi mới ngốc! Một ngụm ngậm lấy đầu ngón tay Úc Lâm Phi, Văn Trình dùng răng nanh mới mọc nhẹ nhàng nhai nhai, nhưng vô lực… Ai biết nếu thực sự cắn Úc Lâm Phi, hắn sẽ làm gì cậu.

Không biết hình tượng của mình trong mắt mèo con đã biến thành người hai mặt, Úc Lâm Phi không rút ngón tay ra, tùy ý để Văn Trình ngậm vào, cảm thụ được đầu lưỡi nộn nộn nhẹ nhàng lướt qua đầu ngón tay, còn có răng nanh bé nhỏ chạm vào da.

Úc Lâm Phi nở nụ cười, sau đó với tay ôm Văn Trình đứng lên. (Ta YY a!! Tội lỗi quá ~ Chỉ là mèo thôi mà ~)

"Ngươi vẫn là chưa cai sữa đi? Còn ngậm ngón tay?" Búng vào trán Văn Trình một cái, biểu tình Úc Lâm Phi dị thường sủng nịch:

"Muốn ta đi tìm bình sữa cho ngươi uống hay không?"

… Meo ô.

Sau khi ăn uống no say, cơn buồn ngủ ập tới khiến Văn Trình cũng lười cãi lại Úc Lâm Phi. Cậu trong lòng Úc Lâm Phi tìm một tư thế thoải mái, liền như vậy khò khè đã ngủ, chỉ mơ hồ cảm giác được Úc Lâm Phi đem mình đặt lên địa phương mềm mại.

"… Ngươi nói nếu buổi tối ta nằm đè lên ngươi, có lẽ ngươi sẽ bị đè bẹp." Nhìn Tiểu Hắc cuộn thành một khối cầu đen nằm tại chính giữa giường, Úc Lâm Phi bất đắc dĩ, hắn nhẹ nhàng đem mèo con đang ngủ say về phía gần với cạnh giường, nhưng không đợi hắn rút tay lại… Nguyên bản vật nhỏ đang ngủ say lại đột nhiên hé hé mắt bò lại về phía giữa giường rồi lại nhắm hai mắt lại.

… Đây là cái tình huống gì?

Đối với hành vi này của mèo nhà mình tỏ vẻ thập phần khó hiểu, Úc Lâm Phi thở dài, giống như nói với Văn Trình, lại càng như tự làu bàu:

"Ngươi đây là gián tiếp chiếm lấy giường của ta sao? Ta rốt cuộc đã làm gì đắc tội với ngươi?"

Tự nhiên không có tiếng đáp lại, cho dù có trả lời phỏng chừng cũng chỉ là một tiếng meo meo mà thôi. Nhìn con mèo ở giữa giường, Úc Lâm Phi quyết định trước đi tắm rửa, sau đó mới tiếp tục hao tổn tâm trí với mèo con nhà mình.

Trên thực tế, Úc Lâm Phi cũng không biết mình vì cái gì lại cho phép thú cưng trèo lên giường mình, tuy rằng chưa từng nuôi qua thú cưng, nhưng Úc Lâm Phi cũng có nghe nói qua thú cưng trên người có vi khuẩn và kí sinh trùng, rõ ràng đã nghĩ cho con mèo lười biếng này ngủ trên ghế sô pha, nhưng khi thực sự đến lúc ngủ, Úc Lâm Phi lại luyến tiếc.

Một đoàn nằm tại sô pha như vậy chắc rất lạnh a, hơn nữa Tiểu Hắc nhỏ như vậy, lại ngu ngốc nữa, nếu hắn mặc kệ, chẳng phải là xảy ra chuyện gì cũng không biết sao?

Ở trong lòng tự mình tìm cớ, dùng khăn lau mái tóc ướt sũng, Úc Lâm Phi bất đắc dĩ, Hà Dịch thật đúng là tống lại đây cho hắn một đống phiền toái a… Bất quá phiền toái này… Tựa hồ cũng rất tốt.

Ngồi lên giường, bật đèn đầu giường lên, Úc Lâm Phi đeo kính vào, bắt đầu đọc văn kiện trong tay. Một ngày vừa rồi sử dụng hầu hết thời gian cho Tiểu Hắc, rất nhiều công việc quan trọng đều bị chậm trễ.

Nhưng ngay khi Úc Lâm Phi tập trung tinh thần nhìn báo cáo, một đống mao nhung nhung gì đó cư nhiên theo áo ngủ của hắn chui vào trong quần áo hắn…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!