Chương 50: (Vô Đề)

Yến tiệc còn chưa bắt đầu mà Hoàng hậu nương nương đã làm mất lòng không ít cáo mệnh phu nhân, vài vị Đại nương tử lén lút nghị luận với nhau, cho rằng Hoàng hậu nương nương con người này thật sự quá cao ngạo.

Nói nàng ta thì không được, nói người khác lại sôi nổi lúc nào cũng tự cho mình là đúng, sớm đã khiến nhiều người chướng mắt quay sang nịnh nọt Kim Chiêu dung.

Đến gần thời gian thiết yến bát gia Đông Phương Tầm Tuyết mới xuất hiện, lễ độ gật đầu chào hỏi các vị nương nương và cáo mệnh phu nhân.

Nhiều người thậm chí còn chẳng nhận ra bát gia, cũng do tiểu hoàng tước sớm chiều quanh quẩn trong Diên Hồng Điện và Ích Phương Trai nên không phải ai cũng có dịp gặp gỡ.

Hôm nay Đông Phương Tầm Tuyết mặc bộ lễ phục hạnh bạch, thắt lưng nạm ngọc giắt một miếng ngọc bội màu lam, tay áo chân váy đều được ủi phẳng phiu gọn gàng.

Theo sau chỉ có Phó Tuyệt Ca và Mi Cát, những cung nữ còn lại nghiêm chỉnh đứng hầu ngoài cửa.

Là bát gia?

Đông Phương Tầm Tuyết lễ mạo gật đầu:

"Ta nhớ ngài, ngài là Thương Vũ Hầu tước Đại nương tử, trong buổi hội họp thưởng trà từng kiến quá."

"Ây u, đúng là bát gia rồi."

Lão Thương Vũ Hầu phu nhân tuổi tác đã cao, thấy tiểu hài tử tránh không khỏi yêu chiều:

"Chỉ vài tháng không gặp ngài đã cao như vậy rồi, lão nương thấy ngài từ xa đã ngờ ngợ, xem ra lão nương cũng đã bắt đầu già cả lú lẫn rồi."

"Đại nương tử khoa trương rồi, cung nữ qua lại đông đúc không khéo sẽ đụng ngã ngài hay là quay về ghế ngồi xuống trước?"

Hảo, hảo.

Lão Thương Vũ Hầu Đại nương tử ánh mắt dời đến chỗ Hoàng hậu nương nương nhịn không được thở dài, chủ động kéo bát gia đến gần bên cạnh: "Thịnh – Thường hai nhà tính thế nào cũng là thân gia cùng chung Tằng tổ khảo*, lão nương cũng không ít lần nhắc nhở Hoàng hậu nương nương cẩn trọng ngôn hành nhưng ngài kiên quyết không nghe theo.

Vừa nãy nàng còn muốn đích nữ của Dũng Tử Hầu Đại nương tử làm thiếp cho ngươi, đây đúng thật là càn rỡ hết sức, còn chọc Đại nương tử người ta đi mất rồi!

"(Người ông cố đã chết được gọi là Tằng tổ khảo)"Hoàng hậu nương nương thật sự nói như thế?

"Đông Phương Tầm Tuyết đau đầu không thôi, Hoàng hậu nương nương sao cứ nhất định đem mọi chuyện làm thành một mớ hỗn độn mới vừa lòng?"Lão nương nhìn thấy Hoàng hậu nương nương liền lo lắng, nhỡ một lúc nào đó nàng đắc tội hết người của Đông Kinh vậy thì nguy rồi?

Bản thân nàng chỉ là kế hậu không lo tu dưỡng lại đi khắp nơi gây chuyện thị phi, ngươi xem có bao nhiêu quý phụ tránh mặt Thường gia quay sang nịnh bợ Kim thị?Hoàng hậu nương nương tính cách này không sửa được vẫn mong Đại nương tử thường xuyên chiếu cố.Nàng tính cách không sửa được còn không chịu nghe khuyên nhủ, sớm muộn cũng có ngày rước họa vào thân.

"Thương Vũ Hầu Đại nương tử cầm khăn lụa chà lau khóe mắt:"Một mai Thường gia sa cơ lỡ vận nói không chừng Hoàng thượng sẽ hạ thủ tàn nhẫn với nàng...Đại nương tử...Lão nương biết ngươi là nha đầu hiếu thuận, ta cũng tận mắt thấy ngươi trưởng thành tất nhiên không để Hoàng hậu nương nương càng đi càng sai ảnh hưởng tiền đồ hai nhà.

"Nghe được ý tứ giúp đỡ của lão phu nhân, Đông Phương Tầm Tuyết vui mừng chấp tay bái lạy:"Đa tạ Đại nương tử phí tâm, Tầm Tuyết sẽ tìm cách nói vài lời với Hoàng hậu nương nương.Hảo liễu, không nói chuyện này nữa.

"Thoáng trông thấy một tiểu nha đầu lạ mắt đứng sau lưng bát gia, Thương Vũ Hầu Đại nương tử hiếu kì chỉ tay vào nàng:"Là nha đầu mới của bát gia sao?

"Đông Phương Tầm Tuyết đưa mắt nhìn, xác định đúng là tiểu ngốc liền vui vẻ gật đầu:"Phải, nàng tên Phó Tuyệt Ca là cung nữ mới từ Đông Viện.Thân phận thế nào?Là Khang Ninh Công tam lệnh ái.Công tước phủ? Là Phó Công tước có nhi nữ thiên sinh mệnh cách hoàng hậu?Không sai.Xuất thân cũng không tồi nhưng lại là thứ nữ.

"Lão Đại nương tử hướng nàng vẫy nhẹ khăn lụa:"Nha đầu lại gần đây cho lão nương xem mặt.

"Phó Tuyệt Ca dè dặt nhìn qua bát gia xác định an toàn mới dám đến gần, hai tay siết chặt váy thêu đến nhăn nhúm. Kì thật Phó Tuyệt Ca không hề biết người của Thương Vũ Hầu với bát gia có quan hệ thân thích, vốn dĩ bát gia chưa từng cùng nàng nhắc đến."Đại nương tử an hảo.Hảo hài tử không cần sợ, nhìn ngươi bề ngoài có chút ngốc nghếch hẳn đã gây không ít phiền toái cho bát gia?

"Phó Tuyệt Ca suýt cắn trúng lưỡi, nàng bề ngoài ngốc nghếch!?"Đại nương tử hiểu lầm rồi, Phó thị bề ngoài đúng là có chút ngốc nghếch nhưng lại rất thông minh. Lần trước cũng nhờ nàng phát hiện dây hoa kia không phải đoạn trường thảo mới cứu được một mạng Hoàng hậu nương nương.Úc? Chính là nha đầu này sao?

"Quả nhiên ánh mắt lão thái thái liền thay đổi, tỉ mỉ đánh giá Phó Tuyệt Ca từ trên xuống dưới:"Nếu đúng là ngươi thì Thịnh gia Thường gia phải hảo hảo cảm tạ ngươi giúp đỡ, bằng không lưỡng gia đều sẽ bị Hoàng thượng giáng tội mưu sát tiên Hoàng hậu.Nô tỳ chỉ làm đúng bổn phận không dám nhận hai từ cảm tạ của đại nương tử!Nha đầu ngươi không cần phải khiếm tốn a.

"Đông Phương Tầm Tuyết vui vẻ đưa mắt nhìn tiểu ngốc rồi nhìn lão phu nhân giải thích:"Phó thị chính là rụt rè như vậy, nàng trước đây còn ở Đông Viện đã là nữ sử của Ti Chế Phòng, trù nghệ cũng không thua kém bất kì vị sư phụ nào.Xem xem.

"Thương Vũ Hầu tước lão phu nhân nhịn không được bật cười:"Hiếm thấy bát gia chủ động tán thưởng ai, xem ra nha đầu ngươi hầu hạ không tồi.

"Phó Tuyệt Ca xấu hổ gãi chóp mũi, có vài lần nàng gây phiền toái nhưng bát gia chưa từng khiển trách được khen ngợi không khỏi chột dạ một phen."Thưởng! Phải thưởng!!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!