Chương 22: (Vô Đề)

Tiếng đẩy cửa thu hút chú ý của Phó Tuyệt Ca, vội đem hoa nhung cất kĩ vào tay nải, cẩn thận nhìn Trịnh Thuyên đang đi vào.

"Ngươi đột nhiên bỏ về Hứa tỷ tỷ có vẻ rất tức giận."

Phó Tuyệt Ca không trả lời, nhanh chóng bước xuống giường châm một chén trà:

"Trịnh tỷ tỷ ngươi có biết khi nào kết thúc học luyện không?"

"Học luyện thường kéo dài ba đến bốn tháng, năm nay có vẻ cũng như vậy."

"Vậy là đến khi nhập hạ." Bưng chén trà uống liền mấy hớp làm dịu cổ họng, thức ăn trong cung thật không dễ nuốt chút nào:

"Ta đi ngủ trước đây, đến giờ gọi ta dậy học tú hoa."

Được thôi.

Phó Tuyệt Ca đặt chén trà xuống bàn, mệt mỏi quay về giường ngủ, tối hôm qua không ngủ được bây giờ đầu có hơi choáng váng. Kéo chăn che chắn thân thể lẫn tay nải, tưởng tượng đang ôm bát gia mà chìm vào mộng đẹp.

Không biết ngủ đến bao lâu tỉnh lại xung quanh đặc biệt yên ắng, trái phải không một bóng người. Trong lòng Phó Tuyệt Ca thầm than không ổn, luống cuống nhét chân vào hài rời khỏi phòng ngủ hướng về phía Đông Viên.

Quả nhiên mọi người đều đang ở trong viện học tú hoa được nửa canh giờ, nữ quan thấy nàng lập tức chau mày khó chịu.

"Phó thị tại sao giờ này mới đến?"

Phó Tuyệt Ca vẫn còn mơ màng di chuyển đến trước mặt nữ quan cung kính hành lễ:

"Nô tỳ bái kiến đại nhân, do đêm qua ngủ không quen chỗ lạ nên trưa nay có hơi mệt mỏi mà ngủ quên, thỉnh xin đại nhân trách phạt."

"Phạm sai phải phạt, bản quan phạt ngươi năm ngày ra hậu viên phơi y phục, đồng ý không?"

"Nô tỳ cam nguyện chịu phạt."

"Được rồi, về chỗ ngồi đi."

Phó Tuyệt Ca nhanh chóng trở về chỗ ngồi của mình, tay nhu thái dương nhức buốt, hậu quả của mất ngủ thật sự rất đáng sợ.

Phía nữ quan tiếp tục hướng dẫn tú nữ thêu bức hồ điệp mẫu đơn, tỉ mỉ nói về cách phối màu, chọn chỉ rồi thao tác thêu. Do tú nữ lần đầu tiếp cận tú hoa nên nữ quan đích thân chọn sẵn màu và chỉ cho các nàng, cũng vì vậy mà chất lượng chỉ tương đối kém vì sợ làm hỏng chỉ tốt.

Trong lúc Phòng nữ quan đang thao thao bất tuyệt thì Trịnh Thuyên đột nhiên chồm người đến bối rối giải thích:

"Ban nãy mọi người không cho ta gọi ngươi nên mới…"

Phó Tuyệt Ca khoát tay ra hiệu yên tĩnh, dỏng tai nghe nữ quan giảng giải cách thêu, hoàn toàn không để tâm những lời Trịnh Thuyên vừa nói. Trịnh Thuyên thất vọng cúi đầu, nàng không hề muốn như vậy đâu nhưng tỷ muội trong phòng lại cùng nhau ra sức ép lên nàng.

Giải giảng xong xuôi phương pháp tú hoa nữ quan yêu cầu các nàng tú một bức hồ điệp mẫu đơn giống như vậy, ai làm kém nhất sẽ bị phạt quét nhà xí hai ngày.

Đối với tú hoa Phó Tuyệt Ca tin tưởng tám phần, nàng cũng từng học qua tú hoa ở Trữ Tú Cung nên việc này không làm khó được nàng.

Bất quá loại chỉ màu kém như vậy sợ tú lên sẽ không giống như bức tú của nữ quan.

Nữ quan đại nhân.

Phòng nữ quan chuyển mắt về phía phát ra tiếng nói: Phó thị cần gì?

Phó Tuyệt Ca cẩn thận đứng lên khom lưng cúi đầu, lễ mạo uyển chuyển mở miệng:

"Nô tỳ cảm thấy chỉ màu trên bàn thật sự không tốt, muốn mượn chỉ màu của nữ quan dùng thử."

"Ngươi có biết chỉ màu trên bàn của bản quan đáng giá bao nhiêu tiền không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!