Tiểu công công bưng hành lý cùng đi theo đến Đông Viện, lúc này mọi người đã có mặt gần như đông đủ. Ma ma hướng dẫn Phó Tuyệt Ca về chỗ đứng rồi quay sang nữ quan báo cáo tình hình tú nữ nhập cung làm nô năm nay.
"Phòng đại nhân, đều đến đủ cả rồi."
Phòng thị quan sát tất cả tú nữ trước mặt, hài lòng gật đầu hai cái:
"Ở đây nhỏ nhất có Phó thị của Công tước phủ bốn tuổi, lớn nhất có Hứa thị mười sáu tuổi, các ngươi sau này đều là hạ nhân của chủ tử phải nhớ rõ thân phận của mình."
"Vâng, nữ quan đại nhân."
"Bản quan đến đây trước dạy các ngươi lễ nghi, sau dạy các ngươi đạo làm người. Hầu hạ chủ tử tận trách là bổn phận, nếu ai có tâm tư khác sớm muộn cũng phải thu xếp rời cung.
Bản quan dạy dỗ nhiều đợt tú nữ nhìn thấy không ít người nhảy lên cành cao làm phượng hoàng, cũng không ít người vạn kiếp bất phục.
Trong cung này mạnh được yếu thua, tốt nhất giữ tâm trong sáng, tranh chấp hậu cung tránh càng xa càng tốt mới mong yên ổn.
"Tú nữ cung kính cúi đầu nhận lời dạy của Phòng nữ quan, bất quá một trong số bọn họ vẫn có người ôm quyết tâm phải trèo lên được long sàn. Hẳn chỉ duy nhất Phó Tuyệt Ca hy vọng vào cung quý phi hầu hạ, nhất định phải là nha hoàn thân cận bát gia."Hôm nay đến đây thôi, các ngươi thu dọn tư trang về phòng nghỉ ngơi trước, ngày mai tập trung trước Đông Viện học cách phao trà rót nước.Tuân mệnh."
Tú nữ lần lượt xoay người rời khỏi Đông Viện theo an bài của ma ma, cuối cùng là công công bưng vác hành lý. Đường từ Đông Viện đến phòng nghỉ phải đi gần nửa canh giờ thời gian, Phó Tuyệt Ca chân ngắn sức yếu đi phân nửa đoạn đường bị đẩy lùi về sau, gian nan nhìn mọi người càng đi càng xa.
Quả nhiên sống một mình trong cung không dễ dàng gì, nàng nhất định phải tranh thủ nâng cao thanh thế mới mong sống tốt hơn.
Trở về phòng nghỉ trễ nhất, mọi người đều đã được ma ma cấp xong phòng. Phó Tuyệt Ca được phân ở cùng phòng với vài cung nô lớn hơn vài tuổi, trong đó có cả cô nương lớn nhất mười sáu tuổi tên Hứa Trinh.
Mười người cùng ngủ một phòng duy nhất Phó Tuyệt Ca là quân quý, bọn họ giống như quan sát kì vật mà dò xét nàng từ trên xuống dưới.
Các vị tỷ tỷ hảo.
Hứa Trinh ngồi ở trên giường thu xếp đồ đạc, tay bận rộn nhưng mắt vẫn dán chặt vào nàng:
"Nghe nói ngươi là lệnh ái Khang Ninh Công tước phủ sao phải nhập cung làm nô mà không tiến nhập Trữ Tú Cung?"
Phó Tuyệt Ca cười cười, lấy trong tay áo một túi vải đựng đầy mứt hồng dẻo:
"Các vị tỷ tỷ dùng mứt hồng không?"
Chín người đưa mắt nhìn nhau, cũng nhận mứt dẻo từ tay Phó Tuyệt Ca, mùi vị quả nhiên không tệ.
"Các vị tỷ tỷ không cần khách khí với ta, bản thân ta chỉ là thứ nữ Công tước phủ, đại nhân trong nhà chỉ quan tâm duy nhất nhị tỷ của ta."
"Sinh ra là thứ tử phải chịu thua thiệt đích tử."
Một cung nô ai oán cảm thán:
"Ta trước đây xuất thân phủ Tử tước, vì mẫu thân ta xuất thân thấp kém mà bị phụ thân ruồng bỏ bán đi, ta phải cùng mẫu thân lưu lạc tìm kế sinh nhai. Cuối cùng thì nhập cung kiếm chút bạc, chẳng ai quan tâm bọn ta sống chết ra sao."
Phó Tuyệt Ca không cho ý kiến, dúi vào tay nàng một miếng mứt hồng dẻo:
"Tỷ tỷ đừng buồn, cái này cho ngươi ăn, nương thân ta làm mứt hồng rất ngon."
Hứa Trinh nhìn nàng một chốc rồi nói:
"Ít ra ngươi cũng là quân quý."
Nhận ra ý tứ đố kị trong lời nói của Hứa Trinh, Phó Tuyệt Ca hé môi mỉm cười, nàng không chỉ là quân quý còn là cao đẳng quân quý.
Do tuổi nhỏ không thể xác định tin tức tố cùng khí tức, nhưng sau này trưởng thành tin tức tố đặc biệt nồng, theo như Đông Phương Tầm Liên nói mùi của nàng ngọt nị nị như mật. Đây cũng là một lý do khiến Đông Phương Tầm Liên sẵn sàng thú vào nàng tứ vương phủ, cho nàng ngồi lên vị trí Đại nương tử.
Có lần nàng còn phát hiện bát gia bị tin tức tố nàng làm cho mặt đỏ tai hồng phải bấm vào tay chảy máu để kiềm chế bản thân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!