Chương 6: (Vô Đề)

Edit: Arisassan

Ninh Vũ không hề liếc mắt nhìn người trước mặt dù chỉ một cái, thấy Tống Ngôn Khê không sao liền không khách khí mở miệng nói: Cút đi!

Có lẽ là do chưa từng bị mắng không khách khí như thế, mặt Viên Trí Chi lập tức đỏ lên, chỉ thẳng vào Ninh Vũ, tức đến mức nói không ra lời.

Tống Ngôn Khê dù bận nhưng vẫn ung dung chuẩn bị xem kịch vui, dù sao Ninh Vũ cùng Viên Trí Chi luôn là hoan hỉ oan gia, đối chọi gay gắt, mỗi lần gặp mặt đều cãi nhau như chó với mèo, cãi đến mức cãi ra cả tình cảm, mặc cho mọi người phản đối thế nào, bọn họ cũng không để ý tất cả mà muốn đến được với nhau.

Ninh Vũ nắm tay Tống Ngôn Khê chuẩn bị rời đi, Viên Trí Chi không chịu, định tiến lên chặn đường để lấy lại công đạo.

Ninh Vũ trực tiếp ra lệnh cho hộ vệ ngăn cản Viên Trí Chi, dẫn Tống Ngôn Khê rời khỏi.

Ninh Vũ lấy ngọc bội ra, cài lên thắt lưng của Tống Ngôn Khê, Tống Ngôn Khê thấy Ninh Vũ tới gần liền kinh ngạc một chút, hồi thần lại liền muốn tháo ngọc bội ra.

Ninh Vũ nhìn thấu ý định của y, nhìn thẳng mặt Tống Ngôn Khê mà nói:

"Nếu ngươi làm mất cái này, ta sẽ tự tay đưa cho Tống chủ quân, nhờ hắn giữ giùm ngươi."

Tống Ngôn Khê không nhịn được oán thầm trong lòng, dừng động tác của mình lại. Y biết rõ gia đình mình rất coi trọng hôn sự này, có thể kết làm thông gia với Ninh gia sẽ mang đến rất nhiều ích lợi cho gia tộc bọn họ, không lấy ra được lý do để bọn họ tín phục, phụ thân cùng cha y chắc chắn sẽ không để y từ hôn, trong mắt người khác, có thể bám được vào Ninh gia là một chuyện vô cùng may mắn.

Ninh Vũ đây là đang đe doạ y, nếu cha y biết y hành động như thế, chắc chắn sẽ khuyên bảo cùng răn dạy y không thôi.

Bị ép dẫn đi chơi đoán đố đèn, Tống Ngôn Khê thầm cười lạnh, Ninh Vũ luôn luôn vô học, ngực không vết mực, là một kẻ chỉ biết sống phóng túng, sao có thể đoán được mấy cái đố đèn kia chứ? Về phần y, y không có hứng thú đoán mấy thứ đó, cũng không muốn bồi Ninh Vũ chơi.

Ninh Vũ lấy tiền mua cái đèn lồng đố đèn khó nhất, vô cùng xinh đẹp, tạo hình đặc biệt tao nhã, rất nhiều người ở đây đều đến vì cái đèn lồng này, thế nhưng câu đố quá khó, không ai có thể đoán ra.

Ninh Vũ cũng đoán không ra, bất quá hắn có bạc, trực tiếp mua là được, có vài người vốn đang dị nghị thấy là tiểu bá vương nổi tiếng hung hăng càn quấy liền im lặng, không lên tiếng nữa.

Thời gian dần dần trôi qua, người đi đường cũng dần ít bớt, chỉ còn dư lại một ít sạp quán nhỏ lẻ chưa dọn cùng vài người đi đường đang chuẩn bị về nhà.

Ninh Vũ cùng Tống Ngôn Khê cũng đi về hướng Tống phủ, bất quá Tống Ngôn Khê càng đi càng chậm, bắt đầu nhẹ nhàng thở hổn hển, trên trán cũng đổ ra vài vệt mồ hôi không rõ ràng.

Đi đường lâu như vậy, với thân thể bé nhỏ của Tống Ngôn Khê thì đã sớm cảm thấy mệt mỏi, chân vừa xót vừa đau, thế nhưng lại không muốn tỏ ra yếu thế trước mặt Ninh Vũ, đành kiên cường chịu đựng.

Ninh Vũ phát giác dị trạng của Tống Ngôn Khê liền cõng y lên.

Tống Ngôn Khê chưa từng tiếp xúc thân mật với nam nhân như vậy, huống chi còn là Ninh Vũ y vốn luôn căm hận, lập tức giãy dụa muốn nhảy xuống, lại bị Ninh Vũ vỗ một cái vào mông.

Đừng nhúc nhích.

Khuôn mặt của Tống Ngôn Khê đỏ lên, nằm sấp không dám chuyển động, trong lòng vừa xấu hổ vừa tức giận, chỉ cảm thấy chỗ bị vỗ kia, kể cả mặt mình, đều nóng như bị thiêu đốt.

Một đường im lặng đi đến Tống phủ, Ninh Vũ mới chịu thả Tống Ngôn Khê xuống, để Tống Ngôn Hạo đang đứng chờ sẵn đón đi.

"Ngày hôm nay làm phiền Ninh thiếu gia trông nom Ngôn Khê rồi. Ta lâm thời có việc, phải trở về phủ trước, đa tạ Ninh thiếu gia đã tự mình đưa Ngôn Khê hồi phủ."

"Đây là việc ta cần làm, đã muộn rồi, Tống Ngôn Khê cũng nên về nhà nghỉ ngơi."

Tống Ngôn Khê hừ lạnh một tiếng trong lòng, nhưng lại không nói gì. Cũng không biết ai đã kéo y đi dạo đến tận giờ mới chịu để y về nhà, hiện tại giả bộ quan tâm cho ai xem chứ, đúng là đồ giả tạo.

Rõ ràng không thích y, còn cố làm ra vẻ, lấy lòng nhà bọn họ để sau này có thể dễ dàng cưới Viên Trí Chi vào cửa hơn chứ gì.

Tống Ngôn Hạo nghe vậy liền bào chữa:

"Ngôn Khê bị chiều hư, có hơi tuỳ hứng một chút, sau khi thành thân xong hiểu chuyện rồi chắc chắn sẽ ngoan ngoãn hơn."

Đáng thương cho Tống phó tướng xưa nay nổi tiếng khó tính lãnh khốc, hiện tại phải nói thay cho Tống Ngôn Khê những lời này.

"Không sao, Tống Ngôn Khê rất đáng yêu mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!