Chương 49: Một ngày hành thiện

TSCPTĐK

- Chương 49

Chắc là do đã nhận ra Kỳ Thiếu Vinh không có gì nguy hiểm, Phù Dung ló đầu ra từ phía sau Trang Linh, tò mò nhìn chằm chằm Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh nhìn nhìn hai mắt thiên chân vô tà của tiểu nữ hài, tâm không tự giác mà mềm mại vài phần.

Kỳ Thiếu Vinh vươn tay, gợi cằm tiểu nữ hài lên, tiểu nữ hài quạt một cái đã bắt được tay Kỳ Thiếu Vinh, giống như bị kinh hách mà lui về phía sau vài bước.

Tiểu nữ hài không biết như thế nào lại ho lên, nhìn thấy tiểu nữ hài ho đến lợi hại, sắc mặt Trang Linh không khỏi nhiều thêm vài phần khẩn trương.

Kỳ Thiếu Vinh vươn tay, ấn nhẹ ở mấy huyệt vị trên người tiểu nữ hài, nhẹ nhàng đánh vài cái.

Tiểu nữ hài ho khan tê tâm liệt phế đột nhiên im bặt.

"Phù Dung, ngươi cảm thấy thế nào?" Trang Linh có chút vội vàng hỏi.

Tiểu nữ hài có chút tò mò chớp chớp mắt nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ta khá hơn nhiều."

Kỳ Thiếu Vinh đứng thẳng lên: "Trang Linh đạo sư, ta đi trước."

Trang Linh gật đầu: "Được."

Kỳ Thiếu Vinh rời đi không lâu, Tôn Lâm hạ khóa, về tới bên trong văn phòng.

"Mẫu thân." Phù Dung chạy tới nhào về phía Tôn Lâm.

"Phù Dung, ngươi khỏe không, có ho khan không?" Tôn Lâm hỏi.

"Ta rất tốt, vừa nãy có một tiểu ca ca ấn trên người ta vài cái, ta liền tốt hơn rất nhiều." Phù Dung nói.

Tôn Lâm chút nghi hoặc nhìn về phía Trang Linh: "Vừa có ai tới sao?"

"Ta tìm Kỳ Thiếu Vinh tới hỏi tình huống một chút, sau khi hắn tới học viện vẫn không lên lớp học." Trang Linh nói.

"Vị Kỳ tứ thiếu này không đơn giản đâu." Tôn Lâm thần bí cười cười.

"Sao lại nói như vậy?" Trang Linh hỏi.

"Trước đó ta gặp được hắn ở khu cao cấp, quyền hạn của đạo sư ở khu cao cấp cũng có giới hạn, hắn lại vào được cả vùng cấm khu cao cấp, dù sách bên đó hầu hết đều là do một ít tu giả cùng đường lạc lối viết, không có bao nhiêu giá trị nhưng tri thức ghi lại bên trong là lợi lớn hơn tệ, hay là tệ lớn hơn lợi, rất khó phán định, trong học viện cũng chỉ vài người có quyền hạn vào khu này, ta hỏi thăm xuống mới biết được, hiệu trưởng cho hắn quyền hạn cao nhất khu cao cấp."

Tôn Lâm có hơi chút hâm mộ kể lể.

"Làm sao có thể?" Trang Linh có chút ngoài ý muốn hỏi.

"Ngươi không biết đi? Sau khi ta hỏi thăm xuống mới biết được, Kỳ tứ thiếu bỏ ra mười vạn đồng vàng mua quyền đọc sách khu cao cấp, cũng không biết tiểu tử này lấy được tiền từ nơi nào, tuy nói Kỳ gia có tiền nhưng người có tiền đều thuộc thế hệ trước, Kỳ tứ thiếu còn trẻ tuổi như vậy."

Trang Linh: "......" Mười vạn đồng vàng đối với người thường mà nói có lẽ là có chút nhiều, nhưng đối với Tà Y mà nói thì không nhiều lắm, công phu ôm tiền của Tà Y quả thật là đứng đầu.

"Không nói cái này, Trang Linh, ngươi có tin tức của Tà Y không?" Tôn Lâm tràn đầy mong đợi nhìn Trang Linh.

Trang Linh trầm ngâm một chút rồi nói: "Ta đã nghĩ được biện pháp liên hệ với hắn, sẽ tận lực nghĩ cách."

Tôn Lâm nghe được Trang Linh bảo đảm, tức khắc liền vui vẻ, "Thật quá cảm tạ Trang Linh đạo sư ngươi."

............

Thời điểm Kỳ Thiếu Vinh trở lại biệt viện, Kỳ Thiếu Phúc cùng Kỳ Thiếu Như đều đã đi rồi.

"Thiếu gia, ngươi đã trở lại?" Kỳ Hằng nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!